Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

*

l


Chào mừng bạn đến với diễn đàn

Bài viết mớiNgười viếtVào lúc
Làm quen đi nào cass Wed Jan 02, 2013 9:53 pm
[game] bói vui cùng DBSK Wed Oct 17, 2012 1:27 am
Ành của em , mong được làm quen với mọi ngừơi Sat Jun 30, 2012 2:23 pm
Có thật Cass vs ELF là bạn của nhau ? Sat Jun 30, 2012 2:22 pm
Mong Cass giúp đỡ E.L.F Sat Jun 30, 2012 2:12 pm
Nhanh nhanh gia nhập Boo Fam Fri Jan 27, 2012 8:35 pm
Mong Cass giúp đỡ E.L.F Fri Jan 27, 2012 8:31 pm
Mike Quade out as Cubs manager Thu Nov 03, 2011 9:06 am
australia online casinos Wed Aug 03, 2011 5:57 pm
super fish oil Wed Aug 03, 2011 8:31 am
бесплатно гинекологический осмотр Mon Aug 01, 2011 9:43 pm
cass iu dau Sat Jul 30, 2011 4:17 pm


You are not connected. Please login or register

[longfic] PLEASE BE MINE! [Finished-15 chap]

3 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

TITLE: PLEASE BE MINE
AUTHOR: Thảo vi
PAIRINGS: DBSK
RATTING:dành cho mọi lứa tuổi
CATEGORY : chẳng biết là pink hay là dark nữa! Mọi người tự đọc và tự cảm nhận nha! hihi!
LEGHTH: longfic

Lời nhắn tới những ai là fan của SNSD: xin các bạn hãy ấn back lại ngay vì trong mắt tôi SNSD chưa bao giờ là những cô gái ngoan ngoãn cả !





Nắng vẫn vàng nhưng chẳng hiểu sao trong lòng anh lại khó chịu đến vậy! Tại sao ư? Chính

anh cũng ko biết là tại sao nữa chỉ biết là có một ngọn lửa vô hình nào đó đang thiêu trụi tâm

gan anh! Vừa khó chịu vừa cảm thấy nhói đau. TẠI SAO LẠI NHƯ VẬY?


Giá như chúng ta đừng gặp nhau thì tốt biết bao! Nếu như anh ko yêu em thì bây giờ anh chắc sẽ ko

đau khổ như vậy! Giá như buổi chiều hôm đó anh ko đến công viên! Giá như trưa hôm đó anh ko đến

thư viện! Giá như em đừng vô tình ngủ vục trên vai anh thì bây giờ có phải anh sẽ thanh thản hơn ko?

Tại sao ông trời lại bắt anh gặp em? Tại sao lại để anh yêu em? Và tại sao lại để em xa anh mãi mãi?

Đây sẽ chỉ là một giấc mơ phải ko em? Và khi anh tỉnh dậy sẽ lại có em bên anh! Nhất định là vậy rồi!

Cơn ác mộng này làm ơn hãy qua nhanh lên!!! Làm ơn hãy mang em về bên anh! Chỉ một lần này nữa

thôi! Làm ơn!!!!!!!!!!!!




CHARP I: THẬT TÌNH CỜ…VÀ CHÚNG TA LẠI GẶP NHAU!



- Hyung, em đói quá, nấu cái gì cho em đi! - Minnie nũng nịu lay lay gấu áo của jae

Một anh chàng đang say sưa giấc nồng khẽ cựa người quay lại nheo mắt nhìn Min. Jae dụi dụi

mắt nhìn đồng hồ rồi giật bắn mình:

- Sao muộn thế rồi mới gọi hyung dậy?

- Gọi rồi nhưng hyung cứ như người chết vậy! - su thò đầu vào trong phòng tay còn mải xoa
xoa quả táo đang toan đưa lên mồm thì…

- Khoan khoan, em đã rửa chưa hả?

- Em rửa rồi mà! Hyung cứ làm như em là con nít ko bằng! - Su nhăn mặt đưa quả táo lên cắn

một miếng rõ to cho bõ ghét


Ọt….Ọt….Ọt…


- Hyung à! Em đói! - Min cau mày xoa xoa cái bụng rỗng!

- Thế yun và chun đi đâu rồi? sao ko ko gọi hyung dậy sớm chứ? Chờ hyung chút nha! Hyung

sẽ làm đồ ăn cho em liền!

Nói rồi Jae lọ mọ mò ra khỏi giường loạng choạng bước xuống bếp nơi mà anh trở thành

người mẹ của dbsk thực sự. Nơi ấy chỉ mình anh là chủ!

Mùi thơm từ các món ăn toả ra khiến cho hai con ma đói ngồi ngoài kìa ko chịu nổi dò dẫm

bước vào. Bốn con mắt đang bị cái đói hành hạ sáng lên khi nhìn thấy đĩa thức ăn đã đươc bày

sẵn trên bàn. Cùng lúc đó yun và chun cũng đi tập thể dục buổi sáng về.

- woa! Thơm qua! Jaejae đã chuẩn bị đồ ăn sáng xong rồi đấy à? Đảm đang ghê! Đúng là vợ

mình có khác! - yun sung sướng hôm chầm lấy jae (oạch!) - yêu thế ko biết cho yun hôn một cái

nào! (oạch phát nữa!)

- I xin you! I lạy you! Chỗ này cấm cử chỉ thân mật! - chun một tay lau mồ hôi một tay cầm ly

nước. Chà các hình ảnh sexy này!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

- chunnie ngay càng quyến rũ đó nha! - su ngẩng mặt khỏi đĩa thức ăn nháy mắt với chun - ôi!

vợ của mình! Yêu vợ chết mất!

Chỉ có mình Min im lặng ngồi ăn ngoan ngoãn!

- Chunnie cho su hôn cái nào! Đừng chạy! lại đây nào chunnie! - su cong mông chày đuổi theo

chun, miệng thì chu ra( rõ yêu!)

- Cấm! Cấm nghe chưa? - Chun giơ hai bắt chéo trước ngực chạy vòng vòng quanh phòng

khách.


5 người họ sẽ hồn nhiêu như vậy mãi mãi nếu như ko có sự tình cờ ấy! Họ đâu biết được rồi

đây sẽ có bao nhiêu chuyện xảy ra với họ! và rồi có một khoảng trống trong lòng họ sẽ ngày

một lớn lên!


Điểm đầu là đâu? Và kỉ lục là gì?


Reng….Reng…Reng …( chuông điện thoại reo!)

- alo? Yunho xin nghe!

- Tôi đây!

- Dạ anh quản lí đấy ạ! Có chuyện gì ko anh? Bọn em cũng chuẩn bị ra công ti đây!

- Ai đấy hả hyung - su đang mải mê với quả bóng cũng ko quên quay ra hỏi han

- Thôi hôm nay các cậu ko cần ra công ti đâu! Tổng giám đốc cho các cậu nghỉ xả hơi một hai
ngày để chuẩn bị cho buổi concert sắp tới. Thế nhé! Mà này…

- Anh còn dặn gì ạ?

- các cậu có chơi gì thì chơi nhưng cũng đừng để đám phóng viên để ý nha! Nhớ nhắc mọi
người chú ý đến sức khoẻ đấy nghe chưa?

- Dạ em biết rồi ạ! Cám ơn anh! Chúc anh một ngày tốt lành!

Cạch!

-Ai đấy hả hyung? Nghe hyung nói chuyện lễ phép thế chắc là giám đốc hả?

- ko! quản lí Lee ấy mà!

- có chuyện gì vậy hyung? - su bám lấy yun cau mày hỏi

- À… là chuyện…- yun giả bộ lúng túng lắc đâu tỏ vẻ ko hài lòng

- Sao? Có chuyện gì hyung nói đi sao phải ấp úng vập? có chuyện gì chẳng lành sao? Lúc nãy
em thấy mặt hyung hơn hở lắm cơ mà sao giờ lại ỉu xìu như bánh bao chiều vậy? - Su lo lắng
bám lấy tay yun nắm chặt rồi lại lắc lắc.

Cùng lúc ấy Min, Jae và chun từ trong phòng bước ra

- Có chuyện gì vậy? Hyung vừa nghe co tiếng điện thoại mà! Ai gọi đến vậy? - jae nghiêng
đầu hỏi hai người kia

- Em hỏi rồi nhưng yun hyung cứ ấp a ấp úng chẳng chịu nói rõ gì cả! - su cau mày khó chịu

- tại sao họ có thể làm như thế được cơ chứ? - yun đấm cái thình vào tường rối cố gắng giấu
bộ măt đau đớn vì chót dại đấm qua mạnh.

- họ đã làm gì sao? - bốn con người tám cặp mắt nhìn chằm chặp vào yunho đầy lo lắng! -

yun à, nói rõ đi! họ đã làm gì mới được chứ?

- họ dám làm vậy với chúng ta sao? thật là… quá sức tưởng tượng mà! - yun giả bộ lắc đầu
ngán ngẩm

- nói luôn đi xem nào! Bực mình quá đi mất!

- Họ nói sẽ…..

- Sẽ làm sao? Nói mau đi!

-Sẽ….sẽ….sẽ…cho chúng ta…NGHỈ XẢ HƠI HAI NGÀY! Trên cả tuyệt vời! - yunho nhảy lên
sung sướng và kịp chuồn chuồn trước khi bị các thành viên còn lại đánh cho tơi bời

- chuyền như thế mà ko nói luôn mà cứ làm cho người khác phải lo lắng! tình hình nay là lâu
ngày ko đánh nên hyung ko lớn được đúng ko? - su trợn mắt đuôi theo nhưng vẫn còn kịp quay
đầu lại gọi chun - vợ ơi giúp chồng trả mối thù nàyđi!

- chúng ta ko quen nhau! - chun mặt tỉnh bơ quay trở lại phòng.

- honey! Giúp anh! - yun quay lại nhìn jae cầu cứu

- Tự làm tự chịu! Ai bảo nghịch dại! - jae cũng quay lưng vào phòng luôn

- min à, em là niềm hi vọng cuối cùng của đời anh! Làm ơn mà! Mai hyung sẽ mua cho em
một xuất cơm Nhật mà em thích ăn nhất! giúp hyung đi! - yun quay nhìn min với ánh mắt thảm
thương nhất có thể!

- Thật thế hả? - min cười tươi rói (đúng là minfood mà!)

- Tất nhiên là thật rồi!

- nhưng mà có bao giờ hyung giữ đúng lời hứa đâu!

- Nhưng lần này hyung nhất định sẽ giữ lời hứa mà! Giúp hyung đi!

- ừm em sẽ giúp hyung!...

- phù! Cám ơn em! - yun vừa thở phào nhẹ nhõm thì…

- su hyung à, hyung đánh luôn cả phần của em nữa nha! Cám ơn hyung! Em đi ngủ đây!

- Giờ chỉ còn em và hyung, có gì chăng chối thì nói nốt đi! - su từ từ tiến tới, mặt hằm hằm sát
khí.

- hyung chỉ có một nguyện vọng thôi! - yun khúm núm đứng nép vào một góc tường!

- là gì?

- Là được sồng!

- Never!

Nói rồi su nhảy bổ vào yun như tên bắn. Nào là đấm nào là đá, nào là nhéo má, nào là vặn
tai. Những thành viên còn lại chỉ nghe thấy tiếng kêu thất thanh của yunho “ hyung chừa rồi!
Nhất định lần sau hyung sẽ ko làm vậy nữa mà! Em tha cho hyung đi! Ôi, cái tai của tôi!” mà
suýt xoa hộ! Nhưng ai bảo đùa với su làm cái gì! Đã làm thì phải tự chịu thôi!


- chúng ta đi công viên chơi đi! - yun đề nghị, trên người vẫn còn đầy thương tích mà su gây
ra( hix!)

- ừm đúng rồi đó! Lâu rồi chúng ta cũng ko đi cùng nhau đến công viên! - jae sáng bừng cả
hai con mắt

- Nhưng công viên ko có chỗ chơi bóng! - su làm bộ mặt ỉu xìu, xoa xoa quả bóng trong tay
(dễ thương chết mất!) - chun chơi bóng với su nha!

- chúng ta đi công viên đi! Jae hyung bảo cũng lâu rồi chúng ta ko đi cùng nhau mà! Chơi
bóng thì lúc nào mà su chẳng chơi cũng có cần chun chơi cùng đâu!

- Nhưng lâu rồi chúng ta cũng ko chơi bóng cùng nhau mà! - su nũng nịu

- Nhưng chơi bóng mệt lắm! Mồ hôi ra khó chịu lắm! - Chun đưa tay cầm lấy cái cổ áo kéo
phầm phập tỏ vẻ nóng bức

- Nhưng…..- su đang chuẩn bị nói thì bị yun cắt ngang

- Dù sao chúng ta cũng có hai ngày cơ mà! Hôm nay chúng ta đi công viên thì ngày mai chơi
bóng cùng nhau - yun cố gắng hoà giải cho thuận cả hai bên. Chậm tí nữa thế nào cũng có
người dỗi bỏ về phòng cho mà xem

Tất cả mọi người say sưa bàn tán xem sẽ đi đâu thì chỉ có một mình Min ngồi lặng im lắng
nghe. Từ trước đến nay min là người ít nói mà. Đối với cậu thì thế nào cũng được miễn sao là
lúc cái bụng làm cuộc đảo chính thì có đồ hối lộ cho nó là được. Chỉ đơn giản thế thôi! Con
người của đồ ăn mà!


Vậy là jae tất tả chuẩn bị đồ ăn, yun, su, chun cứ chạy ra chạy vào ngắm nghía chải chuốt vì
ai cũng muốn chẳng may có ai nhận ra họ( fan hay là phóng viên cũng vậy) thì lúc đó họ phải là
người đẹp nhất! Chỉ có mình Min là ở lại trong bếp chuẩn bị đồ ăn với jae (đơn giản là chuẩn bị
đồ ăn là thế nào cũng đươc nếm vài ba miếng mà! Vả lại đồ ăn của jae hyung trên cả tuyệt vời!)

Họ cùng nhau ra khỏi ngôi nhà thân yêu. Thoải mái làm sao khi ngày hôm nay ko phải là ngày
của công việc, là ngày mà họ thích làm gì thì làm cái đó. Nhưng họ đâu biết ngày hôm nay cũng
là dấu ấn đặc biệt trong cuốn sách có tên là TÌNH YÊU trong họ, rằng có một người đến và sẽ
viết lên những trang viết mới - những trang viết ngập tràn ánh nắng và cũng đầy nước mắt! Là
người đã làm họ biết thế nào là nhớ mong, thế nào là chờ đợi, thế nào là hạnh phúc, thế nào là
thất vọng đau thương! Và người ấy đến…..thật tình cờ. Nhè nhàng đến và nhẹ nhàng đi……..

- Chà lâu rồi chúng ta ko đếm đây thật nhớ quá đi! - yun vươn vai khoai khoái

- Nè chun ơi, chúng ta chơi trò đó đi! Tớ chưa chơi thử lần nào! Nhìn nó hay hay! chắc ngồi
trên đó thích lắm nhỉ? Nhìn được mọi thứ xung quang cơ mà! - su thích thú chỉ tay về phía cái
tàu lượn đang lao từ trên xuống. Chân thì cứ nhảy tưng tưng lên như con nít được quà vậy( hix
trẻ con chết mất). Trong khi đó thì mặt chun tái nhợt đi vì sợ!

- Thôi, su thích thì cứ chơi một mình đi, chun chẳng dám đâu! Đi cái đó xong thì bao nhiêu đồ
ăn sáng nay cho ra hết à! - chun phủi phủi tay từ chối

- ko được! chun phải đi với su! Chun sợ thì su sẽ bảo vệ chun, ok?- su nằng nặc lôi chun đi.

Và rồi sau một hồi giăng co quyết liệt thì chun cũng phải chấp nhận phần thua ỉu xìu, sợ hãi bị
su lôi đi mà ko thể kháng cự nổi! hix khổ thân!

Vài phút sau:

Á……Á……Á………HELP ME, PLEASEEEEEEEEEEEE!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

- Chà thích quá su ơi! Chúng ta chơi thêm lần nữa nha! - chun hớn hở lôi cái xác ko hồn
junsu đi.

- thôi, su xin! Su ko chịu nổi nữa rồi! - su mặt mũi tái xanh chắp hai tay vái chun

- Thế sao lúc nãy có người khen hay lôi ai đó đi chơi bằng đươc cơ mà! - chun nháy mắt hất
cằm trêu su

- thì lúc đó ai mà biết được là nó khủng khiếp như vậy chứ! - su cố gân cổ lên cãi cùn - nhưng

mà mấy người kia đâu? Sao ko mọi người chơi nhỉ? Hay là trốn chúng ta đi đâu rồi?

Sự thật là….

- jae đeo cái này dễ thương lắm đó! - jae yun va min đang đứng trước một cửa hàng tạp hoa
mua mấy cái mặt nạ. Trong khi hai người say sưa chọn hết cái này đến cái kia thì min xơi hết
cái kẹo này đến cái kẹo khác! Ăn mà ko biết chán!

-Này hai người làm gì vậy hả?-su thì thầm- chúng ta đang gây chú ý đấy! làm ơn hành động
đứng đắn chút đi! Này chun thử cái này đi dễ thương lắm đó! ( Bó tay toàn tập!)

- Miễn đi! Này chỗ đó có cái gì mà đông vậy nè! Còn đông hơn cả chỗ chúng ta sao?-chun
hất cằm về phía đám người đang tụ tập

- Tò mò quá chúng ta đi xem đi!

Năm người tiến lại gần phía đám đông! vừa gần đến nơi họ đã nghe thấy tiếng chửi rủa
khủng khiếp

- Này! Anh làm cái trò gì vậy hả? tên biến thái này hôm nay tôi mà ko đánh anh thì tôi nhất
định ko phải là người!

- thôi tôi xin cô! Cô tha cho tôi! Nhất định lần sau tôi sẽ ko dám như vậy nữa!- một tên đội mũ
lụp xụp quần áo xộc xệch vì bị lôi kéo chắp tay van lơn một cô gái chạc 20 tuổi đang túm lấy cổ
áo hắn

- Những tên biến thái và bệnh hoạn như anh ko đánh mới là có lỗi đó!

Cô gái dơ nắm đấm lên thụi một cú vào bụng tên kia, bẻ tay hắn rồi đá…( Ôi! Con gái!). Năm
chàng trai của chúng ta tròn mắt nhìn chưa hiểu tình hình. Yun khẽ hỏi người đứng bên cạnh:

- Có chuyện gì vậy bạn? Mà sao cô gái đó…

- cái tên bệnh hoạn kia dám sàm sỡ con gái bị cô ấy bắt được nên…Dù sao như thế cũng
đáng đời cho mấy tên biến thái!

Năm người há hốc mồm ko ngậm vào nổi! Phục con gái thời nay quá!

Sau một ngày đi chơi tẹt ga, họ trở về ngôi nhà ấm cúng thân thương của họ! Và…

- Này chun cái áo hôm nọ hyung cho em mượn em để đâu rồi?-jae một tay lục lọi trong tủ đồ
của mình vừa gọi với sang phòng chun

- Em trả hyung rồi mà!-chun dán mắt vào cái màn hình máy tính

- Nhưng hyung ko tìm thấy! có chắc là em đã trả hyung ko? Hay em để lẫn vào đâu rồi!

- jae hyung có phải cái áo mà fan tặng có hình cả năm chúng ta ko?- Su thò đầu ra khỏi phòng
gân cổ gọi sang phòng của jae joong

- ừm phải rồi đó!-jae mừng rỡ chạy ngay sang phòng của su

- Em thấy nó dưới đống chăn gối của em! - Su gãi đầu tỏ vẻ bối rối, ngượng ngùng với đống
đồ lộn xộn trong phòng của mình

- phòng em cũng bừa bộn quá ha! - jae dạo quanh một vòng xung quanh phòng của su

-Ờ thì…….

Đúng lúc đó thì……

-Này jae ơi, hôm qua yun gửi jae cầm hộ cái kính jae cất nó ở đâu?

- Ờ nhỉ, thôi chết mình cũng chẳng nhớ là để nó ở đâu nữa! yun ơi chờ chút để jae tìm đã!

Nói rồi jae phi thẳng vào phòng lại lục lọi trong đống tủ đồ, ở dưới gối, trong ngăn kéo, và cả
dưới gầm giường (?????) cũng ko thấy

- thồi chết mình để nó ở đâu nhỉ?

-Jae à, tìm thấy chưa? Đang đọc sách thấy mỏi mắt qua nên mới nhớ đến cái kính! Hôm qua
jae để kính của yun ở đâu?

-jae vẫn đang tìm chẳng nhớ là để đâu nữa!

Đang tìm kiếm vất vả thì….

- jae hyung em đói rồi làm cái gì cho em ăn đi! - min thò đầu vào trong phòng

- à, min em có thấy cái kính của yun hyung đâu ko?- jae ngẩng mặt lên hỏi min

- em ko biết! đòi rồi nên ko nhớ gì cả! hyung làm cơm cho em đã rồi tìm tiếp cũng được mà!

- thôi yun ngồi chơi tí đã cho thoải mái rồi đọc sách tiếp cũng được, jae cứ nấu cơm cho min
đi(đúng là leader nhà mình có khác!)

- thế jae sẽ tìm cho yun sau nha!- jae vừa nói vừa làm bộ mặt biết ơn vô vàn với yun

Đang hăng say nấu nướng thì jae cảm thấy có cái gì vuông vuông hơi sắc ở cạnh!

- hình như là nó đây rồi! yun ơi!

- Jae tìm thấy nó ở đâu vậy? - Yun sung sướng phi vào bếp sáng bừng mắt khi thấy cái kính
thân yêu

- Ở trong… tạp dề của jae!

- jae để linh tinh quá!

- Thì bao nhiêu là việc jae phải lo! Nào là nấu nướng nào là dọn dẹp. Jae cũng đi làm như mọi
người đến khi về nhà lại một núi công việc thử hỏi làm sao mà jae nhớ hết được chứ! - bỗng
nhiên jae bực bội ném cái lót nồi xuống mặt bàn rồi quay lưng vào phòng ko thèm nhìn yun lấy
một cái! Giận hờn vô cớ quá!

Chun và su từ trong phòng thò đầu ra ko hiểu tình hình ngơ ngác nhìn yun.

- Có chuyện gì vậy hyung? - Su cau mày hỏi

- chẳng biết nữa tự nhiên thì jae nổi cáu - yun khoát tay, nhùn vai cũng tỏ vẻ khó hiểu ko kém

- có lẽ là áp lực công việc nắng quá nên hyung mới nổi cáu như vậy! - Min từ ngoài phòng
khách đi vào tay vẫn còn mân mê cái bánh quy

- chúng ta cũng làm việc mà! - chun góp lời

- Nhưng chúng ta ko phải làm nhiều như jae hyung. Vừa việc ở công ti vừa việc ở nhà tất cả
đều một tay hyung lo cả. Chúng ta chẳng giúp được cho hyung mấy! - Min nói rồi đưa cái bánh
lên cắn rõ to

- có cách nào giúp hyung đỡ vất vả ko ta! Nhớ lại ngày nào sau khi đi làm về cũng chỉ có
hyung dọn dẹp còn chúng ta thì đi ngủ sớm, sáng hôm sau thì hyung lại dậy sớm nấu bữa sáng
cho chúng ta.

- Ừm ha! - yun chống cằm suy nghĩ - Min à mọi ngày em nhiều ý tưởng lắm cơ mà. Đừng ăn
nữa mau nghĩ cách đi!

- Thì chúng ta có hai cách:

- Cách gì? - Cả ba đồng thanh hỏi

- Cách một là chúng ta tự dọn dẹp đồ của mình!

- ko được! - Su giãy nảy phản đối! - mình ko biết dọn dẹp đâu!

- Đúng rồi đấy! chúng có bao giờ dọn dẹp ra hồn đâu! Toàn làm mọi thứ rối tung lên cuối cùng
thì toàn jae hyung dọn lại thôi! Tốt nhất là chúng ta ko nên làm chỉ tổ bừa bãi thêm thôi! Cách
này ko được! - chun lắc đầu từ chối - thế còn cách hai thì sao?

- Cách hai là thuê người giúp việc!

- Liệu có được ko? - yun cau mày

- Phải đó mình chỉ sợ án mạng xảy ra thôi! - su nhìn quanh mọi người

- Ý cậu là sao? - chun quay nhìn su với ánh mắt khó hiểu

- Nếu fan mà biết được thì chỉ khổ họ thôi!

- Vậy thì chúng ta giữ bí mật là được mà!

- chúng ta có nên nói cho jae biết ko? - yun ngẩng mặt nhìn mọi người.

- Em nghĩ là chúng ta nên bàn bạc với jae hyung đi. Bây giờ hyung đang giận nếu chúng ta
làm gì mà ko báo với hyung trước thế nào hyung cũng….

- Vậy ai là người nói đây?

- Thì jae hyung đang giận hyung hyung phải tự nói chứ còn ai vào đây nữa! - su hất cằm về fía
Yun

- Nhưng mà…-yun do dự

- Ko có nhưng nhị gì hết! hyung đi luôn đi ko muộn! - su đứng dậy kéo yun đi xềnh xệch đến
trước cửa phòng jae

Yun lúng túng gõ cửa phòng jae khẽ gọi

- Jae à! Yun xin lỗi! jae mở cửa ra đi!

…..ko có tiếng trả lời………

- Jae à, jae, mở cửa cho yun đi!

…….im lặng………….

- jae à, yun có chuyện này rất quan trọng! Mở cửa đi!

- chuyện gì?

Jae nằm trong phòng ngóc cái đầu ra khỏi chăn hướng cái tai về phía cửa hóng hớt

- Chuyện này quan trọng lắm! Jae phải mở cửa thì yun mới nói được!

……Cạch!

- có chuyện gì yun nói mau đi! - jae với vẻ mặt lạnh tanh nói mà ko thèm nhìn yun

- Thì….thật ra…..yun

- sao yun cứ ấp úng mãi vậy nói mau đi! Nếu yun ko nói được thì thôi jae đi ngủ đây!

- ấy đừng! Thật ra .. yun thay mặt 4 người…….. xin lỗi jae……vì…….. đã làm jae ……….vất
vả suốt thời gian qua…..Vậy nên…….

- yun nói nhanh lên xem nào

- tại jae giận nên yun thấy sợ ko nói lưu loát được!

- Giờ yun lại đổ lỗi cho jae hả?

- ko phải vậy! yun muốn nói là…… hay là……… chúng ta…….. thuê…….. người giúp việc….
để giúp jae đỡ vất vả hơn! Jae thấy sao?- yun đưa ánh mắt thăm dò về phía jae đang mải miết
nhìn ra ngoài cửa sổ

- sao yun lại hỏi vậy? chúng ta thuê người giúp việc thì tốt chứ sao!

- nhưng yun sợ jae giận vì ko nói với jae!

-Ai thèm giận chứ chỉ là ……. Jae thấy mệt thôi! thế bao giờ chúng ta sẽ thuê?

- Thì yun phải hỏi ý kiến jae rồi mới báo với quản lí nhờ anh ấy tìm hộ!- mắt yun sáng bừng
lên. Nhẹ cả người khi biết jae hết giận

- Tốt! thôi jae mệt rồi, jae đi nghỉ đây!

-Ừm jae nghỉ đi! Yun đi đây!

Nói là ko giận thì cũng ko phải, mà giận thì cũng ko đúng. Anh có lí do gì mà giận họ chứ! Thật
ra thì lúc đầu cũng có chút xíu bực tức nhưng rối anh lại cảm thấy trở lại vì anh biết họ vẫn luôn
lo lắng cho anh nhiêu hơn là anh đã từng nghĩ. Anh mỉm cười với chính mình! Hạnh phúc!



- Anh quản lí, en yunho đây ạ!

- có chuyện gì thế! đừng nói là mấy cậu lại gây ra chuyện gì nha! sắp xếp lịch làm việc cho các
cậu đủ làm cho tôi chết mệt rồi ko còn thời gian mà đi giải quyết scandal của các cậu đâu!

- Sao anh lại nghỉ thế khác nào bảo bọn em suốt ngay chỉ biết gây chuyện. chúng em người
nổi tiếng mà! chuyện scandal là chuyện bình thường có gì đâu mà anh lo lắng thế!

- Vậy là các cậu lại vừa gây chuyện gì hả?

- em vừa mới giết người đấy! - yun gân cổ lên qua điện thoại

- này ko đùa đâu nha! Tôi đang rất bận cậu có muôn tôi cho các cậu thất nghiệp hết ko hả?

- thì tại cứ mỗi lần gọi điện cho anh anh lại hỏi như vậy!

- thì cậu xem đã lần nào cậu gọi cho tôi mà ko có chuyện chưa? thế lần này là chuyện gì?

-chẳng là dạo này nhiều việc ở công ti quá mà việc dọn dẹp ở nhà cũng nhiều lại chỉ có một
mình jae làm nên em tính nhờ anh tìm dùm bọn em một người giúp việc ý mà!

- các cậu ko lo cho tính mạng của người giúp việc à?

- thì anh giữ bí mật dùm bọn em đi!

- Được rồi để tôi xem đã! Thôi nha!

- vâng cảm ơn anh nhiều! em chào anh!

Cạch

- thế nào hyung? - su tò mò nhảy bổ vào hỏi

- hyung nói rồi anh ý bảo để xem đã! Oai! mệt!

- hyung thì mệt cái gì! người mết phải là jae hyung mới đúng!


1 tuần sau



- anh quản lí bảo là thuê được người rồi đấy! hôm nay người ta sẽ đến ra mắt chúng ta! - yun
sung sướng cười tít cả mắt

- ko biết là nam hay nữ, già hay trẻ nhỉ! - su tò mò chống cằm nghĩ

- người giúp việc thì chắc là nữ rồi! mà tốt nhất nên là một cô gái trẻ một chút! - yun cười ranh
mãnh

- hyung dê quá đi! Dù là ai thì họ cũng cần phải giữ bí mật! - chun nheo mày nói

King……koong…

- trời ơi họ đến rồi làm sao đây? - yun cuống quýt

- yun làm sao vậy! người ta đến thì ra mở cửa mời người ta vào chứ sao? - jae nhìn yun khó
hiểu nói

- Ờ ờ đúng rồi! Nào các chàng trai chúng ta phải cười thật tươi nha!

hồi hộp………… thình thìch……….hồi hộp…. thình…..thịch……………

…….Cạch………

- xin chào tôi là người giúp việc mới tại đây mong được mọi người giúp đỡ! - người giúp việc
cúi chào năm chàng trai một cách lễ phép và kính cẩn

Và ……….bốn cái miệng há ra hết cỡ nhưng vẫn cố nở một nụ cười tuy là gượng gạo. chỉ có
yun là:

- xin chào! Bạn dễ thương thật!

Trong khi đó đằng sau lưng của yun là tiếng xì xào…………

- Này jae hyung em thấy người này quen quen hình như…….- chun thì thầm với jae

- Đúng như em nghĩ đấy! - jae run run trả lời

- jae hyung em còn muốn sống! - su sợ sệt nắm lấy tay jae

- mà cái lão yun này hình như là ko nhớ cô gái khủng khiếp này thì phải! Min em thấy sao?

- Sao cũng được miễn sao là cô ấy nấu ăn ngon! Tuy em có hơi……. Hơi sợ!

Vâng chẳng nói thì mọi người cũng đoán ra cô gái đó là ai rồi!

- hi vọng cô ấy sẽ ko đánh em vì tội suôt ngày đá banh! - su lo lắng và bắt đầu tưởng tượng:


- này Kim Junsu! Ko đá banh một phút thì anh ko chịu được à? thật là cứ như con nít mà con nít
nói ko nghe lời là phải đánh đòn! lại đây cho em!

- cho anh xin từ nay anh sẽ ko bao giờ đá banh nữa! xin đừng đánh anh! Ngày mai anh còn có
buổi ghi hình anh xin em! - su mặt mũi lấm lem nước mắt cầu xin cô gái kia

Mới nghĩ đến đấy đã đủ làm su giật mình mà muốn khóc thé lên rồi!


Cón jae thì……….

- trời ạ! Ai cho anh nấu món đó như vậy hả? thật là nỗi ô nhục của ẩm thực Hàn
Quốc! anh làm lại đi thật là đáng cho ăn đòn mà!
Cô gái lăm le cây gậy đứng cạnh jae đang lấm lem mặt mày mồ hôi mướt mát, sợ sệt

Jae rùng mình cắt đứt dòng suy nghĩ trở về với thực tại.

Rồi sau này sẽ còn có bao nhiêu chuyện xảy ra đây! thật là ko ai biết trước được điều

gì mà!


END I

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP 2: LẬT TẨY

- Này Yun hyung, - su thỏ thẻ thì thầm- hyung ko nhớ cô ấy là ai sao?

- Thế chúng ta gặp cô ấy rồi sao? Sao hyung ko nhớ nhỉ? - Nhìn mặt Yun ngu dễ sợ

- Trí nhớ của hyung hình như là ko có thì phải - Su ngán ngẩm nhìn Yun thở dài đánh thượt một cái!

- Dù cô ấy là ai thì ….cô ấy vẫn là một cô gái trẻ là rất dễ thương! - Yun cười ranh mãnh

- Sao hyung cười ngu thế? - Su nhìn khuôn mặt hí hửng của Yun mà chỉ muốn đập cho một
phát - Bao giờ thì hyung mới sửa được cái nụ cười mắc dịch đấy đi hả?

- Em dám nói với hyung của em như vậy sao? Thích ăn đòn hả?

- Em đâu có nói sai! Anh cứ thử nhìn mọi người đến xem!

Yun nhìn sang xung quanh ai nấy đều nhìn anh với một ánh mắt khó hiểu…

- Chúng ta bắt đầu làm quen nha! - Yun tắt nụ cười dê già trở về với chủ đề chính. - Bắt đầu từ
ai trước đây?

- Từ cô ấy trước đi! - Jae gợi ý - Chúng ta chắc ko cần phải giới thiệu đâu!

- Này hyung tự kiêu thế hả? - Chun hất hàm về phía Jae

- Thì em cứ thử hỏi cô ấy xem!

- Chúng ta nên xưng hô thế nào đây nhỉ? - Chun đổi qua một khuôn mặt của “Đại gia Chun”
nhẹ nhàng hỏi cô gái

- Em đã được giới thiệu qua về các anh, vì em ít tuổi hơn nên cứ gọi em là Jun Hee. Em 20
tuổi. Thực ra em là người Việt Nam gốc Hàn Quốc. Em mới trở về đây được 3 năm để học Đại
Học. Cả gia đình em định cư ở VN. Trong thời gian sắp tới rất mong được các anh giúp đỡ!

Cô gái nhẹ nhàng đứng lên cúi đầu chào một cách lễ phép khác hẳn với lúc mà DBSK gặp ở
công viên.

- Vậy từ giờ công việc trong nhà nhờ vào Jun Hee cả đây! Có gì ko rõ cứ hỏi oppa - Jae ném
một nụ cười chết người về phìa Jun Hee

- Em……… xin có ý kiến…- Jun Hee ngầp ngừng nói

- Có chuyện gì vậy?

- Các anh ko giới thiệu về mình sao? - Jun Hee ngây thơ đáp

- HẢ! - Cả năm cái miệng há ra hết cỡ. Quả là họ ko ngờ trên đất Đại Hàn Dân Quốc lại có
người ko biết họ

- Thế em ko biết các anh là ai sao?

- Đã có ai nói cho em đâu mà em biết. Em chỉ biết các anh hơn tuổi em thôi

- Em chưa từng nghe thấy cái tên DBSK bao giờ sao?

- Àh! Cái tên đó mấy bàn em nhắc đến suốt! Mấy anh quen với họ à?

- Ko! bọn anh ko chỉ quen với họ mà… bọn anh là họ! - Yun tự hào đáp

- Thật ạ? - Hee tròn mắt - Làm sao có chuyện đó được! - Cô bỗng gạt phắt đi bằng nghi ngờ
của mình

- Em chưa từng nghe nhạc của DBSK bao giờ sao? - Jae lo lắng hỏi ( lo lắng cho sự nổi tiếng
của mình!)

- Tất nhiên là có rồi! Ai mà ko nghe nhạc mà có thể sống được chứ!

- Thế mà em vẫn ko tin bọn anh là DBSK thật sao? Em chưa từng nhìn một cái anh nào của
DBSK sao?

- Chẳng nhớ nữa! Có thể nhìn rồi nhưng quên! Các anh giới thiệu về bản thân mình đi!

- Oai! - Jae thở dài bắt đầu màn tự giới thiệu - Anh là Kim Jae Joong

- Anh là Yunho. trưởng nhóm! Rất vui được gặp em!

- Anh là Kim Junsu!

- Anh là Park Yoochun!

- Thế còn anh ý! - Jun Hee chỉ tay vào con người đang mò mẫm trong bếp để tìm đồ ăn

- Cậu ấy là Shim Chang Min! Cậu ấy ăn rất khoẻ vậy nên khi nấu xuất của cậu ấy em phải nấu
nhiều hơn so với mọi người đấy! - Jae chú thích

- Em nhớ rồi! Em sẽ phải bắt đầu từ đâu đây?

- Từ đây! - Min từ trong bếp nói vọng ra - Em hãy nấu đồ ăn đi. Anh đói rồi!

Min dò dẫm từ trong bếp chui ra. Còn Jun Hee thì dò dẫm vào bếp. 5 người họ kéo nhau thì
thầm!
Xì …..xà ……xì………xồ………..

- Này! Có thật là cô gái mà chúng ta gặp ở khu vui chơi hôm nọ ko vậy? - Jae nhìn các thành
viên còn lại nói rồi lén quay nhìn Jun Hee với ánh mắt đầy nghi ngờ

- Cô ấy thay đổi quá! Hay……..có hai con người trong cô ấy! - Su co mình sợ hãi

- Ya! Cậu nhiễm phim quá rồi đấy! - Chun gõ cái coong vào đầu Su

- Này sao vợ lại đánh chồng thế hả? - Su quay sang lườm Chun một cái rõ kêu

- Thôi đi! Bây giờ để chúng ta biết được sự thật thì chúng ta chỉ có một cách là thử thôi! - Jae
nhìn mọi người thăm dò

- Thử là sao hả hyung? - Min cau mày hỏi nhưng tay vẫn ko quên đút cái bánh vào mồm ( Suốt
ngày chỉ ăn thôi!)

- Một trong chúng ta sẽ phải hi sinh vì những người còn lại! - Jae nói xong ngẩng lên nhìn 5
Khuôn mặt thộn ra là đủ biết. Anh bắt đầu giảng giải cặn kẽ - Thế này nhé!..........................
(xì ………..xà…………xì………..xồ!) Mọi người hiểu chưa nào? - Jae tròn mắt nhìn mọi người

- Thế chúng ta biết lấy ai bây giờ?

- Thì người nào chịu đòn giỏi nhất trong chúng ta ý!

Nói xong câu đó, cả 4 cặp mắt 8 con ngươi quay nhìn Yun cười nham hiểm.

- Gì vậy? Cái nhìn đó là sao? - Yun ngây thơ đáp -

- Thì tức là hyung chứ ai!

- Ko được! Hyung ko làm được đâu! - Yun giãy nảy từ chối

- Hyung cứ yên tâm! Bọn em cũng trợ giúp hyung nữa mà! Chăng là hyung có bộ mặt hợp với
Vai diễn này thôi! - Su vừa nói với cái giọng nhờ vả vừa với cái giọng đe doạ

Trong khi họ đang say sưa bàn kế lật tẩy Jun Hee thì………..

“ Họ làm cái quái gì mà thì thà thì thầm ngoài kia vậy? Có gì đen tối ko ta? Ngứa mũi quá ko
biết ai đang nói xấu mình nữa! ………Hắt xì……….! Thoải mái quá! Mà họ có thật là DBSK ko
ta? Mai gặp con bạn hỏi lại coi! Nếu mà thật thì ……… Nhưng làm sao mà trùng hợp vậy được!
Những truyện như vậy chỉ có trong phim truyện mà thôi! ( Này này! Bà chị đang ở trong truyện
đó nên sẽ rất trùng hợp! Em là người viết ra bà chị cho nên đừng có ý kiến!) (Ừm! Xin lỗi
em! Chị sẽ rút kinh nghiệm!). Ủa mà họ vào đây làm gì à ta? Chắc là vào chuẩn bị ăn đây mà!”

- Các anh ngồi đi em sẽ dọn bàn ngay bây giờ đây ạ! - Jun Hee tươi tỉnh nói

- Này sao cô làm chậm quá vậy! - Yun cau mày nói với khuôn mặt khó chịu nhất có thể
Chẳng lẽ cô còn nấu nướng chậm chạp hơn cả con trai sao?

- Trời ơi! Món gì thế này? - Su sấn vào nhìn ngó bới bới nồi thịt xào - Ya! Cái này mà cô gọi là
đồ ăn đấy hả? Ý…………ghê quá! - Su lè lưỡi quay đi
Vừa nói xong thì Min ở đâu xuất hiện đã nếm thử rồi gật gù nói

- Em thấy ngon đấy chứ!

BỐP…….

- Sao đánh em? - Min xoa xoa đầu nói

- Hâm! Đi ra ngoài chơi đi! Con nít mà bày đặt! - Yun lườm Min một cái cháy……đồ ăn

Trong khi đó Jae cau có nhìn đống đồ trên bàn ăn khó chịu nói

- Này sao lại để bàn ăn bừa bộn thế này? Thật là mất vệ sinh quá đi! - Jae dùng hai ngón tay
cầm cái túi nilon lên lắc đầu ngán ngẩm + khó chịu

- Em sẽ dọn ngay! - Jun Hee bối rối đáp - Em xin lỗi!

Nói rồi cô lặng lẽ nhắt những túi giấy vút vào thùng rác. 5 thành viên thì tròn mắt nhìn nhau
nhún vai khó hiểu. Họ kéo nhau ngồi xuống lại bắt đầu ……xì …..xà…..xì…..xồ

- có thật là cô ấy ko vậy?

- Em còn tưởng là……..

- Này các anh định chọc tức tôi đây hả? Bộ tưởng tôi là giúp việc thì thích gì thì nói đấy à? Các anh
lại đây tôi sẽ cho các anh biết tay!

Rồi thì nồi niêu xoong chảo bay tứ lung tung cộng gộp với tiếng kêu la inh ỏi!

- Này em nghĩ cái gì mà ghê vậy hả? chúng ta phải tìm kế khác thôi!

- À! Hay là thế này đi! - Chun khởi xướng - …..xì…….xà……xì………..xồ

- Ok! Chúng ta cứ thế mà làm nha! Thôi ăn đi! Đồ ăn cũng ngon phết nha!

“ Bực mình thật! Họ chẳng giống lúc nãy gì cả! Lại tiếp tục thậm thụt với nhau. Ngứa mũi quá!
Hắt……xì….! lại có người nói xấu! Hôm nay sao nhiều người nói xấu mình vậy?”

- Này Jun Hee dọn dẹp đi!

- Vâng!

- Nhớ lau nhà, dòn nhà vệ sinh, giặt đồ và cắt cỏ nha!

Giao nhiệm vụ xong 5 người họ vắt chân lên ghê ngồi phè phỡn để mặc cho Jun Hee một mình
cặm cụi kiếm ăn (à nhầm !) dọn dẹp. Cứ chỗ nào cô vừa dọn dẹp xong thì họ lại bắt đầu bày ra!
Chỉ tội cho Jun Hee bực mà ko dám làm gì! Cô thực sự muốn đạp cho mỗi người một cái
nhưng vì công việc cô đàng phải cố nhịn. Thế nhưng mỗi người đều có sức chịu đựng của
mình, cuối cùng cô cũng lên tiếng

- Chun oppa, chỗ đó………..em vừa dọn sạch sẽ xong! - cô nói với một khuôn mặt kìm nén hết
sức có thể

- Vậy sao? - Chun ngơ ngác nhìn xung quanh rồi tỉnh bơ vút luôn cái chai ra sàn - vậy thì dọn
tiếp đi
Nói rồi Chun quay thẳng đi vào phòng nơi có bốn con người đang ngồi chờ hóng hớt

- Thế nào?

- Nhìn cô ta có vẻ khó chịu lắm nhưng ko dám làm gì! Lúc đó em tưởng cô ấy cầm cái chổi mà
nện cho em vài cái rồi cơ!

- cô ấy có sức chịu đựng cao quá ha!

- Hyung à, em nghĩ là chúng ta thôi đi! Có vẻ như cô ấy ko phải là người như chúng ta nghĩ
đâu! Hyung nhớ ko hôm đó chỉ là hành động tự vệ thôi mà!

-Thôi là thôi thế nào! Em ko sợ lúc em đang ngủ mà cô ấy lên cơn nóng tính nhảy vô phòng
oánh em thì sao? - Yun hất cằm hăm doạ

Và……….các oppa nhà mình tiếp tục chiến dịch lật tẩy. Họ tăng cường bày bừa, rút phích cắm
máy giặt làm Jun Hee tưởng nó bị hỏng lại phải ngồi giặt tay. Máy cắt cỏ thì bị họ giấu đi kết
cục cô lại phải dùng kéo cắt tay. Khổ thân!

Cuối cùng cũng kết thúc một ngày làm việc vất vả của Jun Hee. Còn DBSK vẫn ko thực hiện
được kế hoạch của mình. Chà! Vất Vả!

- Hyung à! Chúng ta dừng việc làm vô ích này lại đi! - Chun thở dài nói

- đúng đó hyung! Em mệt quá rồi! - Su nằm dài ra giường chán nản nói! - cô ấy ko làm gì chúng
ta thì được rùi mà!

- Ya! Các em nói như vậy khác nào bảo hyung bắt các em làm! - Jae hất cằm lườm Chun và
Su - Mà………hyung nghĩ chúng ta cũng nên dừng lại thôi! Chúng ta còn mệt hơn cả cô ấy rồi!

- Thế Jae ko sợ cô ấy trả thù à? - Yun nói

- Đến lúc đấy chúng ta tình tiếp! Yun nghĩ cô ấy dám ám hại chúng ta sao? Mà nếu cô ấy dám
làm thì liệu cô ấy có thể sống yên ko? Yun quên chúng ta là ai à?

- Jae kiêu quá đi! Nhìn yêu chết mất! Lại đây cho Yun hôn một cái nào! - Yun chu mỏ nhảy về
phía Jae

- Yun làm cái trò gì vậy hả? - Jae nhảy dựng lên - ghê quá!

- Chẳng phải các fan thích chúng ta làm như vậy lắm sao? - Yun ngây ngô nói

- Thôi thôi tránh ra! Cả ngày hôm nay ngồi rình mò Jae mệt lắm rồi ko còn sức đâu mà nô với
Yun đâu! Đi tắm đi rồi còn đi ngủ! Ngày mai chúng ta có buổi phỏng vấn và một game show
đấy, nghỉ đi mai còn lấy sức mà làm việc!

- Vậy Jae tắm với Yun nha! - Yun nũng nịu

- Yun bị làm sao vậy hả? có thích ăn đòn ko? Đi tắm đi! - Jae điên tiết gõ cái cốp vào đầu Yun

- Chun ơi! Bóp vai cho chồng với mỏi chết mất! - Su kéo tay Chun

- Có tay có chân thì tự làm! đừng có vớ vẩn!

- Người đâu mà lạnh lùng!


“ Cái nhà này khó hiểu quá! Mình phải làm sao đây! Chỉ muốn đập cho mỗi tên một phát!
Tưởng mình là ngôi sao nổi tiếng thì muốn làm gì thì làm à? Hứm! Thật tức quá đi mất!
Nhưng thôi, Kim Jun Hee, vì tiền nhà, vì tiền điện, vì tiền nước, vì tiền ăn, vì học phí và vì mẹ,
CỐ LÊN!

END II

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP III: LẦN ĐẦU TIÊN ĐẾN CÔNG TY SM


Jun Hee về nhà trong sự mệt mỏi. Hai mí mắt chỉ trực dính vào nhau.


- Jun Hee ngày đầu tiên làm việc thế nào? - Một người bạn cùng phòng của cô khẽ hỏi


- Mệt chưa từng thấy! - Jun Hee vứt phịch cái túi xuống nền nhà rồi nằm sõng soài ra đất


- Họ khó tính lắm à?


- Khó tính đã đỡ, đàng này lại tính khí thất thường thế mới bực mình chứ! - Đang bực bội cô


tuôn ra hết - Năm người họ thật là khó hiểu. Lúc mới đến thì chào đón tử tế, tiếp đón cẩn thân,


đến lúc quen rồi thì hành hạ người ta gần chết! Họ nghĩ mình là ai chứ! Tưởng mình là Dong….


Jun Hee bỗng dừng lại. Cô chợt nhớ đến lời của người quản lí: “ Nếu làm tốt mỗi tháng cô


được nhận thêm tiền thưởng gấp 3 lần tiền lương của cô. Với một điều kiện họ là những người


nổi tiếng nên chuyện cô làm thuê cho họ cần phải giữ bí mật. Nếu như thông tin này bị lộ ra


chúng tôi ko chịu trách nhiệm về tính mạng cho cô. Cô có thể làm được ko?”


Câu nói đó vừa như một lời dặn dò vừa như một lời đe doạ. Tất nhiên là cô gật đầu bởi vì cô


cần tiền và cũng vì cô chẳng biết họ là ai nên cô chẳng lo lắng gì hết!


- Cậu vừa nói cậu làm cho ai cơ? - Cô bạn giật mình quay lại


-à, mình làm thuê cho một gia đình có năm anh em nhà họ Đông!


- Thế à, mình cứ tưởng cậu làm thêm cho DBSK ! Giật cả mình!


- Cậu bị cái tên ấy ám ảnh quá rồi đấy! Qua đây tớ giải bùa cho!


- Thôi khỏi! Tớ thà bị bỏ bùa còn hơn! À mà Jun Hee này,……..- Cô bạn ngập ngừng


- Sao?


- Sắp hết thời hạn nộp học phí và tiền nhà rồi đó! Lớp trưởng nhắn tớ nói với cậu nộp sớm để


cậu ấy báo cáo lên nhà trường!


- Ừm! - Jun Hee bối rối - Mình biết rồi! Mình sẽ cố gắng nộp sớm nhất có thể!


- Vậy nhé! Mình đi ngủ trước đây! Cậu cũng mệt rồi mau đi tắm rồi đi ngủ đi kẻo muộn!


- mình biết rồi mà!


“ Trời ạ! Một tháng sao nhanh quá vậy!? Mình vừa mới nộp tiền xong giờ lại nộp tiếp! Ôi tiền ơi


là tiền! Mai sau nhất địng mình phải lấy được một ông chồng thật giàu có để con mình ko phải


vất vả như mình bây giờ! Nhất định tương lai của mình phải có thật nhiều tiền!”



~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



- Yun hyung ơi! Bao giờ thì chúng ta lại được nghỉ tiếp?


- Em hỏi làm gì?


- Tại lâu lắm rồi em ko đá bóng thấy ………- Su làm vẻ mặt nũng nịu


- Hyung cũng ko biết nữa! Mà ko phải hôm qua em vừa đá bóng với Chun sao?


- Đá có mỗi một lúc ! Ko tính!


- Sắp tới còn có buổi concert nên phải luyện tập dữ lắm nên chắc ko được nghỉ đâu! Mà


còn cái single sắp ra nữa! Dạo này nhiều việc quá nên ai cũng bận tối mắt tối mũi còn ai dám


nghỉ đến chữ nghỉ nữa!


- Có em!


- Trừ em ra!


- Jae hyung đâu rồi hả hyung?


- À, còn đang ngủ trong phòng tập. Tối qua cậu ấy thức khuya để học thuộc lời bài hát nên hôm


nay mệt quá cứ ngồi gật gù suốt!


- Thế còn Chun nhà em đâu?


- Chun nhà em ko phải Chun nhà hyung à?


- Hyung nữa! - Su làm mặt ngượng! ( Yêu chết mất!)


- Cậu ấy đang ở trong phòng nhạc chỉnh sửa lời hay nhạc gì đó!


- Thế em đi nha hyung! - Su hí hửng quay cái mông vịt xí xớn chạy đến phòng nhạc


- ơ, thế đi à? Sao em ko hỏi nốt Max đi!


- Thôi khỏi ko hỏi em cũng biết ku Min nhà mình đang ở đâu! Bye hyung (Đố các bạn biết Min


nhà chúng ta đang ở đâu đấy?)




Rình mò đúng lúc Chun đang ngồi thơ thẩn nghĩ cái gì đó! Cậu nhảy vô ôm lấy cái cổ của


Chun:


- Chunnie đang làm gì mà ngồi đờ đẫn thế? Nhớ Su hả?


- Vô duyên! Su rảnh quá hả? Chun đang chỉnh sửa lời bài hát! Su coi xem lời đã được chưa? -


Chun rút tập bản thảo ra đưa cho Su


- Ừm……………! Hay đó Chun! Chun dồi dào cảm xúc quá ha!


- Vậy hả? Thôi Su đi ra ngoài cho Chun làm nốt phần nhạc đi!


- Thôi Su ngồi đây ngắm Chun!


- Dở hơi! Đi chơi bóng đi!


- Lại phải chơi một mình chán lắm! Hay Chun chơi với Su đi!


- Su ko thấy Chun còn bao nhiêu việc phải làm à?


- Vợ gì mà lại hắt hủi chồng thế?


- Vợ con gì? Chúng ta quen nhau sao? Thôi đi ra đi Su mà còn ngồi đây nữa là Chun chẳng


làm gì được nữa đâu!


- Người đâu mà lạnh lùng! - Su ỉu xìu bước ra khỏi phòng nhạc




Đúng lúc đó thì:


- Chào mọi người! Cho em hỏi DBSK làm việc ở đâu ạ?


- Bên kia! Em là người giúp việc mới của DB hả?


- Dạ vâng! Hôm nay Yun oppa dặn em làm cơm rồi mang đến cho các anh ấy nên……..


À, em có làm mấy cái bánh cho mọi người ăn lúc nghỉ ngơi! Chúc mọi người ngon miệng!


- Lại còn có cả phần cho chúng tôi nữa cơ à? Woa, nhìn ngon quá! Cám ơn em nha!


Người nhân viên đỡ lấy giỏ bánh từ tay Jun Hee mừng rỡ cười


- Vậy em xin phép! - Jun Hee cúi đầu lễ phép


- Ừ! Họ ở bên đó! Em cứ đi thẳng rồi rẽ bên trái là tới ngay!


- Cám ơn!




Jun Hee lặng lẽ xách giỏ mang đầy đủ bữa trưa cho năm người đi theo lối mà người nhân viên


vừa chỉ dẫn


- Ủa Jun Hee em tới rồi đó hả? - Yun mừng rỡ chạy từ trong phòng ra đỡ lấy cái giỏ


- Các anh vẫn đang làm à? - Jun Hee đưa mắt nhìn xung quanh - woa chỗ nay còn to gấp 3 lần


chỗ em ở lại còn sạch sẽ mát mẻ nữa! Các anh thích thật đấy!


-ơ Jun Hee em tới đây làm gì thế? - Su tưng hửng đi từ trong phòng nhạc ra tròn mắt nhìn Jun


Hee


- Yun oppa dặn em buổi trưa mang cơm cho các anh! Những người khác đâu rồi?


- Họ ở đâu đó trong công ti! Em ăn cùng bọn anh ko? - Yun đáp


- Thôi, em xin phép!


- Đã đến rồi thì ăn cùng luôn đi. Em định về rồi mới ăn sao? Hay em ko thích ăn cùng bọn anh?


chẳng lẽ bọn anh đáng ghét vậy sao? - Yun làm mặt dỗi!


- Em ko có ý đó!


- Thế thì ngồi xuống đây cùng ăn với bọn anh đi! - Yun kéo tay Jun Hee ngồi xuống


- Su, em đi gọi mấy người kia ra ăn đi!


- Sao hyung ko đi mà lại bảo em đi? - Su vênh mặt cãi


- Em dám cãi lời leader hả? Em có thích ngày mai hyung bảo quản lí Lee cho em làm thêm ko?


Mà dạo này hyung thấy em cũng rảnh quá ha suốt ngày qua chỗ Chun ngồi chơi chắc làm thêm


vài tiếng cũng ko sao nhỉ? - Yun bắt đầu doạ nạt


- Hyung……thật quá đáng! Rồi, em đi gọi! Nể tình có Jun Hee ở đây em tha cho hyung tối về rồi


biết tay em!


- Nói ít thôi em đi đi!



Su vừa chuẩn bị đứng lên thì những thành viên khác đã lù lù xuất hiện


- Chà mọi người thiêng quá ha! Vừa nhắc đến là đã xuất hiện rồi! Thế này thì mai sau đốt


hương muỗi cũng lên nhỉ! - Yun hí hửng nói


- Ya! Cậu chán sống rồi hả?bộ tưởng ở công ti thì tôi ko dám đánh cậu hả?


- thôi Jae ngồi xuống ăn đi! Vừa ngủ dậy làm gì mà nóng tính thế!


- Chà vừa ngửi thấy mùi thức ăn là em ra liền! Thơm quá! Vất vả cho em rồi Jun Hee - Chun


nháy mắt cảm ơn Jun Hee


Chỉ có mỗi mình Min là lặng lẽ ngồi ăn mà ko thèm nói năng gì! ( Min food!)



~~~


- Em ăn xong rồi! - Su ngồi xoa xoa cái bụng - Ngon quá!


- Bọn anh cũng ăn xong rồi! Lại làm fiền em mang về giúp anh nha! - Jae nở nụ cười thân thiện


- Vâng! Ko có gì đâu! Các anh cứ nghỉ ngơi đi rồi còn làm việc!


Thằng ku Min vẫn im lặng!


Jun Hee đưa mắt nhìn Min khó hiểu! Từ lúc cô đến chưa thấy anh nói với cô một câu nào ngay


cả một câu cảm ơn thông thường. Nó làm cô có chút bận tâm. Chẳng lẽ cô làm ko tốt ư? Hay


cô làm phật ý anh ở chỗ nào? Tại sao anh lại ko nói với cô chứ! Cô thật sự ngại ngùng khi


đứng trước anh! Một cảm giác khó gần đến kì lạ! Jae Joong đã tạo cho cô một cảm giác khó


gần rồi (nhưng mà sau cũng quen dần) Còn anh thì khác! Tại sao mãi mà cô ko quen với cái


mặt lúc nào cũng lạnh lùng của anh!



~~~



- Em dọn xong rồi! Em xin phép về trước!


- Ý! Khoan hãy về Jun Hee! - Su gọi với theo


- Anh còn dặn dò gì ạ?

- em ở lại đây một lúc nữa được ko?

- Làm gì?

- Chơi ….bóng với anh đi! Bọn họ chẳng ai chịu chơi với anh cả!

- Họ làm gì mà ko chơi với anh?

- Họ còn mải làm việc của họ!

- Thế anh ko có việc gì làm à?

- Ko phải………chỉ là……anh làm xong việc của mình rồi ….nên anh muốn chơi bóng! Em chơi

với anh một lát nha! - Su nũng nịu như con nít

- anh cứ như trẻ con vậy! Nhưng mà em ………..ko biết chơi!

- Ko biết thì anh dạy cho! Ko khó lắm đâu! Hay cực!

Nói rồi Su lôi Jun Hee đi ko kịp để cô ấy từ chối. 5 người vẫn mải mê với công việc của mình…



Ở sân sau toà nhà SM - nơi mà ít người qua lại có hai con người đang nô nghịch ngoài đó

- Em đá thế này nha!

Su đứng làm mẫu cho Jun Hee trong khi cô ấy thì bối rối nhìn theo


- Em làm thử cho anh xem đi! Anh sẽ chấm điểm cho em. Nếu như ko đạt anh sẽ cho em đúp

môn này!

- Đúp môn này thì sao? Ảnh hưởng gì đến kết quả của em trên lớp đâu! - Jun Hee ngây ngô


đáp


- Tất nhiên là ko ảnh hưởng nhưng nếu như em làm ko tốt anh sẽ trừ vào tiền lương tháng này


của em


- Anh thật là………thôi được rồi em làm! Nhưng anh ko được trừ lương của em đâu nha!


- Nếu em làm ko tốt anh sẽ trừ! - Su vênh mặt làm kiêu


- Anh……Em sẽ cố được chưa! - Cô cau mày luống cuống


“ Dù sao cũng chỉ là đá một quả bóng cho nó bay đi là được. Có gì đâu chứ! Mình sẽ làm


được!”


Cô giơ chân và……súttttttttttt……..Nhưng…….giày của cô đâu rồi!? Sao quả bóng vẫn còn ở


đây?! Cô chỉ thấy tiếng Su cười lớn! Cái nụ cười đặc trưng chỉ riêng mình Su có!!!!!!!!!


Kyang…..kyang…kyang! ( Hí hí! Hay thật!)


- Ya anh cười cái gì hả? - Jun Hee ngượng quá thành ra giận mất kiểm soát!


- em làm tệ quá! Kyang kyang kyang……..( Nụ cười ấy!......oai!)


-ko chơi với anh nữa! em đi về đây! - Jun Hee đỏ mặt quay đi


- Em mà đi anh sẽ trừ vào lương của em đấy! - Su lại bắt đầu doạ nạt


- anh thật quá đáng!


- Cảm ơn em đã khen! Lại đây mau lên anh chỉ lại cho! Đến đây cùng làm với anh cho nhớ!


- Hừm!


Thú thực là nó cũng ko khó lắm chỉ là lúc nãy cô ko để ý mà thôi! Chỉ 30 phút sau cô đã có thể


đá những đường bóng thẳng và chuẩn xác.


- Em thấy chưa! Anh nói là ko khó mà!


Jun Hee nhìn anh ngại ngùng. Cô bỗng thấy thích thú với trái bóng và bắt đầu chơi hết mình.


Chẳng bao giờ cướp được bóng từ anh, cô bắt đầu dùng mọi chiêu để cướp bóng. Nào là xô,


nào là đẩy, nào là kéo, nào là cắn (???)…nói chung là đủ mọi hình thức!


- Này em chơi xấu quá!


- ai bảo em mới biết chơi! Anh thông cảm! Hí hí! - Jun Hee cười toe toét rồi bỏ chạy cùng trái bóng


- Này em đứng lại đó! Ko được cầm bóng trên tay đó là fạm luật đấy!


Mặc kệ anh gọi cô vẩn cố chạy đến phía cung thành bên kia!


cuối cùng thì cũng ghi được một điểm! Cô nhảy lên sung sướng!


- Yeah! Em thắng rồi! hoan hô mình giỏi quá!


- Em biết tự sướng từ bao giờ vậy?


Jun Hee trừng mắt với câu nói của Su rồi quay lại ăn mừng chiến thắng của mình.


- Vì em phạm luật nê anh sẽ đá phạt 11mét!


- Gì chứ?


- Em mau về mà giữ cung thành đi ko là muộn đấy!


- Anh chờ chút! Phải để em quay về tới cung thành mới được đá đó! Anh ko được chơi xấu với


em đâu!


- Anh sút nè! Em phải chạy nhanh lên!


- Một chút nữa! - Jun Hee cố gắng chạy nhanh nhất có thể - Được rồi anh đá đi1 em sẽ đỡ đc


cho anh coi!


- Anh đá nè! Ráng mà đỡ nha!


Và từ từ anh đưa chân sút một cú sút ko mạnh ( So với anh!)


Vài giây sau có tiếng kêu lạ! Á……….Á……….Á! Bốp!


Anh chỉ thấy Jun Hee ngồi trên đất ôm đầu. Su vội vã chạy đến. Nhưng…..Jae từ đâu xuất hiện


đã chạy đến trước anh!


- Em có làm sao ko? Này Kim Jun Su sao em đá mạnh vậy hả?


Chẳng để Su kịp phản ứng Jae đã bế thốc Jun Hee lên đưa cô ấy lên xe và chở cô ấy về nhà


trong khi Jun Hee cứ luôn mồm:


- Oppa à! Em ko sao thật mà! Mau bỏ em xuống đi mọi người đang nhìn kia! Jae oppa


- em im lặng chút xíu đi! Thấy bóng bay tới mà ko đỡ đc thì em phải né ra chứ! Em còn là con


nít hay sao mà cứ đứng trơ ra để bóng bay vào đầu vậy hả? Cũng tại Su cơ! Sao lại có thể đá


mạnh như thế chứ!


- Jae oppa, là em sai! Anh đừng mắng Su oppa nữa! Anh ý cũng ko cố ý đâu!


- Anh nói em trật tự đi mà! - Jae bỗng nổi cáu


- em xin lỗi!


Cô im lặng suốt chặng đường về. Thỉnh thoảng chỉ dám hé mắt nhìn Jae., cô thấy khuôn mặt


anh lành lùng một cách kì lạ.


- Em ……cảm ơn! - Cô rụt rè


- Em cảm ơn vì cái gì?


- Cảm ơn ………vì ……anh đã đưa em về!


Cô ko thấy jae trả lời. 1 phút rồi……….. 2 phút………3 phút……….. bỗng anh lên tiếng………



~~~~~~~~~~~~~~~


Jae bế Jun Hee chạy đi để lại Su đứng ngây ra như tượng


- Mình làm gì sai sao? Mình đá đâu có mạnh quá! Tại sao lại cáu với mình chứ! Thật chẳng ra


làm sao! Mệt quá về thôi!


Nói rồi anh dời khỏi cái tư thế đơ như tượng nặng nề kéo từng bước chân. Từ trước đến nay


Jae hyung chưa bao giờ mắng anh hay giận dữ như vậy cả!


Rốt cuộc thì…………ko biết nên làm gì nữa!


Anh bỗng nhớ đến Jun Hee, ko biết cô ấy có làm sao ko nữa!



~~~~~~~~~~~~~~~~~



- em, vì là người giúp việc của DB nên cũng có thể coi như người nhà của bọn anh rồi! Nên bảo


vệ em cũng như bảo vệ em gái mình. Em ko cần phải cảm ơn đâu!


Jae Joong ném một nụ cười về phía Jun Hee. Một nụ cười mà cô rất ít khi thấy. Nó chân thành


và ấm áp đến kì lạ! cô thấy mình như nhỏ lại đc che chở bởi một người anh mà….cô mới quen


- Cảm ơn anh!


- Đã nói là ko phải cảm ơn mà!


- Em xin lỗi!


- rốt cuộc đầu em chỉ có 2 câu “ cảm ơn” và “ Xin lỗi” thôi à?


- Em…………- Jun Hee đang nói nửa chừng thì bị Jae chặn họng


- Thôi, anh biết em sẽ nói cái gì rồi! Muốn cảm ơn anh thì mau về dọn dẹp cho anh đi!


- Em biết rồi!


~~~~~~


- Chào! Em đã về! - Su lặng lẽ bước vào nhà


- Em về rồi thì đi tắm đi! Người đâu mà nhễ nhại mồ hôi thế kia!


Su chỉ nhìn Jae, ko nói và cũng ko cười. Anh bước vào phòng.Jae lặng lẽ bước theo sau


Trong phòng Su


- Su à! chuyền chiều nay hyung xin lỗi!


- Hyung có lỗi gì đâu! - su vẫn lạnh lùng


- Em đừng giận hyung nữa! Hyung đã xin lỗi em rồi mà! - Jae như đang cố gắng kiềm chế trc Su


- thôi em mệt rồi, em đi nghỉ đây!


- Su à, Hyung xin lỗi! - Jae lủi thủi quay ra khỏi phòng


Su nhìn theo cái bóng gầy gầy mà thương, bao nhiêu giận giữ trong lòng anh lúc nãy chợt biến


đâu mất!


- Em…..ko giận hyung đâu! Vậy nên hyung đừng buồn!


Như vớ được thuốc giải độc, Jae quay ngoắt lại rồi choàng tay ôm lầy Su


- Cảm ơn em nhiều lắm! Hyung có lỗi với em rồi!


- Hyung mà cứ như thế này Chun mà nhìn thấy thì hyung cứ gọi là nhừ đòn! - Su khinh khỉnh


nói


- Hyung biết rồi!


Nói rồi Jae lặng lẽ bước ra khỏi phòng. Chỉ lại mình Su trong căn phòng nhỏ. Anh lại nghĩ đến


Jun Hee. Tại anh bắt cô ấy chơi bóng cùng nên cô ấy mới bị bóng bay vào đầu. Tại anh đòi đá


phạt nên mới đá vào đầu cô ấy! Tóm lại là tại anh. Anh nghĩ là anh cần phải xin lỗi cô ấy!


Anh lặng lẽ bước đến gian bếp nơi cô đang lau dọn. Jae hyung đã đi ra ngoài.


- Anh ……xin lỗi! - Su ngập ngừng nói từng từ


- Xin lỗi vì cái gì? - Jun Hee ngây ngô nhìn anh như thể giữa cô và anh chưa từng xảy điều gì


- Chuyện đá banh….. từ nay…..anh sẽ ko bắt………em chơi cùng anh nữa!


- à, chuyện đó! - Cô nói như thể anh mắc nhiều lỗi với cô lắm hoặc là cái lỗi nhỏ xíu đó đã xảy


ra từ lâu rồi khiến nó mờ dần trong trí nhớ của cô - Anh…..sẽ ko trừ vào tiền lương của em


chứ?


- Anh ko trừ đâu!


- Thế thì tốt rồi! Em ko sao! Sau này nếu em rảnh em sẽ chơi bóng cùng anh! - Cô nở nụ cười


thánh thiền như thể nụ cười của chúa khi tha thứ cho đứa con đầy tội lỗi kia!


Su nhìn Jun Hee nghẹn ngào


- Em ko sợ anh lại đá vào người em sao?


- Ko! Em biết anh sẽ ko đá vào người em lần nữa đâu! Ko ai biết lỗi lại phạm vào nó đến lần


thứ hai cả!


- Cảm ơn em nhiều lắm!


Họ đứng nhìn nhau ngậm ngùi! Có một người đứng sau cánh cửa……lắng nghe và ……ko nói


gì! Chỉ nghe và im lặng!




END III

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

Trước khi đến với charp IV chúng ta thăm dò suy nghĩ của các oppa về cô ấy nha!
Những lời khen:

Jae joong: Cô ấy đảm đang và hiền lành!

Yun ho: Cô ấy nhanh nhẹn và tháo vát!

Max: cô ấy nấu ăn tạm! (???)

Xiah: Cô ấy dễ thương!

Yoochun: Cô ấy là một cô gái! (???)

Những lời chê:

Jae: cô ấy dễ tin người!

Yun: Cô ấy dễ xúc động! dễ bị lôi kéo!( cười gian!)

Max: cô nấu ăn tạm!( ???)

Xiah: cô ấy dễ bị lừa!

Yoochun: cô ấy là một cô gái!(???)

Ko thể hiểu nổi Yoochun và Max!



CHARP IV:


- sao bảo chiều nay em thi còn đến đây làm gì? - Jae tròn mắt nhìn Jun Hee khi cô ấy đang cởi
giày bước vào nhà

- Dạ vâng! Nhưng em quên ko nhắn với các anh là mấy đồ ăn ở trong tủ đó…..hết hạn rồi! Em
sợ các anh ko để ý nên qua dặn!

- Trời ạ! Có thế mà em cũng lặn lội qua đây sao? - Jae thở dài - Em gọi điện cho các oppa là
được rồi mà!

- à!... ưm…… thế này cũng …….ko sao đâu oppa à!

- Em cho anh số điện thoại của em nào! Có việc gì cần anh sẽ nhắn cho em. Như thế em đỡ
phải vất vả lên tận đây! chiều em thi rồi mà bắt em đi thế này nhỡ em làm bài ko tốt lại đổ lỗi
cho các anh thì chết! - Jae rút điện thoại bấm

- Ấy! - Jun Hee ngượng ngùng - Ko sao đâu oppa! Em đi có một chút cũng ko sao! Hôm qua em
ôn bài kĩ rồi nên…..

- Ko lúc này thì lúc khác!

Đang lúc đó thì…..

ọp …ọp…….ọp ! có tiếng gì trong bếp!

- đúng rồi đó! Chúng ta nên trao đổi số điện thoại cho tiện chứ chút xíu lại phải qua đây thì quả
là bất tiện! - Min thò đầu ra từ trong bếp ngấu nghiến ăn bim bim

- Ya! Chang Min em ăn cái gì vậy? Jun Hee vừa bảo cái đó hết hạn rồi thây! -jae phi vào bếp vồ
lấy gói bim bim của Min

- vậy à? Em thấy vẫn ăn được mà!

- Bỏ đi! Mà lạ quá ha! Nhà mình mà cũng có độ hết hạn sao? - Jae nhìn Min kì lạ!

- Hyung nhìn em cái gì? bộ dạ dày em to thế sao mà chứa đc bao nhiêu đồ!

- có bao giờ chúng ta phải bỏ đồ ăn vì nó hết hạn đâu!

- Bỏ đi em đi đây! - min phủi tay cho qua lững thững bỏ vào phòng!

- lạ nhỉ! Quên mất! ơ, em định đi đâu đấy Jun Hee? Cho anh số của em đã! - Chẳng để cho Jun
Hee chạy thoát, jae kéo tay cô lại

- Oppa à! thật sự là ko cần mà! Mà anh ko sợ em cho số anh đi lung tung sao?

- em mà cho số em đi lung tung thì em mất việc + mất mạng đấy!

- Anh kiêu quá!

- anh là thế đấy! Đưa số của em đây! Có mỗi cái số điện thoại mà mất nhiều thời gian quá!

- ko cần mà! - Jun Hee lúng túng

- Hay là …..em ko có điện thoại?

Jun Hee cười trừ vì cô ko biết phải làm sao lúc này! Ngại quá!

- Chà sống giữa thành phố Seoul mà cũng có người ko có điện thoại! em quả là độc nhất vô nhị!

- Anh đang trêu em đấy hả?

- Ko có! Chắc em vất vả lắm! - jae bỗng nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng đến kì lạ!

Từ trước đến nay cô rất ít khi thấy anh ấy nhìn cô như vậy! Rất chân thành! Rất trong sáng!
Dường như anh đang nhìn thấu tâm gan cô. Cái ánh mắt xoáy sâu vào tận đôi mắt cô chạm
vào suy nghĩ đang rối ren của cô. Chỉ chút xíu nữa thôi thì cô dám chắc cô chẳng thể giấu anh
chuyện gì nữa! Rằng nhà cô khó khăn như thế nào! Rằng cô đang phải chắt chiu từng đồng
tiền để chi trả mọi thứ! Và cả cái ước mơ sau này phải lấy một ông chồng thật giàu để con mình
ko phải vất vả như mình bây giờ! Tất cả…..ko giấu diếm một thứ gì hết!

Nghĩ đến thế, cô né tránh cái nhìn chăm chú đó. Cô quay mặt đi chỗ khác và khẽ gật đầu
Nhận thấy vẻ ngại ngùng ko muốn nói của Jun Hee, Jae mỉm cười và chuyển ngay chủ đề
khác:

- À! Chiều nay em nhớ làm bài tốt nha! nếu như làm ko tốt về đây anh sẽ trừ lương!

Anh rất hiểu tâm trạng cô lúc này. Bởi lẽ, anh cũng là người từng trải. Một cuộc sống khó khăn
từ khi còn là một cậu bé đã xây dựng trong anh một ý chí quật cường. Anh dám nghĩ và dám
làm nhưng anh ko muốn người khác mọi người biết anh đang khó khăn như thế nào. Anh muốn
sau khi anh thành công mới nói lúc đó anh đã vất vả như thế. Có như vậy anh mới cảm thấy tự
hào về mình hơn, hạnh phúc hơn trước thành công của mình. Và…có lẽ Jun Hee cũng vậy.
Anh nghĩ cô ấy cũng nghĩ giống anh, cũng muốn tự mình phấn đấu, ko muốn chia sẽ gánh nặng
cho bất kì ai, chỉ một mình với khó khăn, tuy vất vả hơn nhưng vinh quang hơn. Sống bằng
chính thực lực của mình ko chờ đợi ở ai điều gì! Và anh tin là cô sẽ làm được. Nhất địng cô sẽ
làm được.

Bước ra khỏi căn nhà nơi có năm con người, à ko, năm vị thần mới đúng chứ, Jun Hee bỗng
thấy như mình thật may mắn! cô đã quen dần với cuộc sống hằng ngày là chăm sóc họ. DB giờ
như là mái nhà thứ 2 của cô. 5 con người năm tính cách nhưng họ cùng một lí tưởng, cùng một
chí hướng. Dạo đây cô tìm nhiều thông tin về họ hơn đọc nhiều truyện về họ hơn và cô….yêu
quý họ hơn! Một tình cảm như một người em gái đối với những người anh trai bận rộn nhưng
vẫn hồn nhiêu vui vẻ mỗi khi gặp cô! Một ngôi nhà hạnh phúc! Ngôi nhà mà cô hằng mơ ước!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


- Hôm nay làm bài thế nào Jun Hee? - cô bạn cùng phòng ghé tai cô nói

- ừm cũng tạm! Cậu làm thế nào?

- Chán quá! Mấy phần giá trị tỉ suất mình làm nhầm mất! Rõ ràng là phần đấy ôn kĩ nhất lại
thành ra làm dở nhất! Ôi DB của em! Giá mà có các anh an ủi em bây giờ thì có bị điểm 0 em
cũng vẫn cười tươi!

- Cậu bệnh quá rồi! Mau đi bác sĩ đi!

- Bác sĩ của tớ là DB rồi!


Họ nhìn nhau cười khúc khích. Jun Hee chợt nghĩ:

“ Nếu giờ mà mình nói cho cô ấy biết là ngày nào mình cũng ở cạnh DB chắc cô ấy dám nhảy
lên giết mình để đc gặp họ mất! Con bé này!”


- À, Jun Hee này, chiều nay lúc tớ chuẩn bị đi có thằng ku em cậu em gọi sang đấy!

- Nó có hỏi gì nhiều ko?

- Ko nó chỉ bảo sao lâu ko thấy cậu gọi về! Nên chỉ định hỏi thăm thôi! Nó nhắn với cậu là mẹ
dạo này khoẻ hơn nhiều rồi! Còn tin tức của ba cậu thì………hình như vẫn chưa có!

- Mình biết rồi!

- mà này, mình bảo! Hay cậu bỏ ra chút xíu tiền mà mua lấy cái điện thoại đi cho nó tiện! Cứ
mỗi lần cần việc gì là lại phải ra hàng gọi điện! Vất lắm! hay tớ cho cậu vay, bao giờ có thì trả tớ
cũng đc!

- Thôi ko cần đâu! Mình thấy cũng ko tiện lắm! Mà mình mà vay cậu thì bao giờ mình mới có
thể trả đc cơ chứ!

- Thì cũng tuỳ cậu thôi! Oai! Cuối cùng thì cũng thi xong! Mệt chết đc! Mình đi tắm trc nha!
- ừm tắm mau cho mình còn tắm!


Chỉ còn lại một mình Jun Hee với những vách tường im ắng!

“Điện thoại! Có thêm nó lại phải mất một khoản tiền! Nếu mua thì lúc cần sẽ tiện hơn nhiều
nhưng mua rồi thì lấy tiền đâu mà nuôi nó!? Thật là ko biết nên làm thế nào nữa! Mà sao hôm
nay nhiều người nhắc đến cái điện thoại quá ha! Từ trc đến nay ko cần nó mình vẫn sống tốt
mà! lại một sự trùng hợp làm mình phải suy nghĩ! (Ê! Em đã nói ss đang ở trong truyện mà!
Đừng có ý kiến ko em cho ss thất nghiệp luôn đây! / Ờ! Quên! )”


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


- Này mọi người! - Jae khoát tay

- Gì hyung?

- Mọi người à, mình đang tính hay là…..chúng ta…..

- Em biết ý hyung rồi! - Min nói nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cốc kem

- Sao em biết?

- Đừng hỏi tại sao? Em thấy hình như là chỉ còn có tuần nữa là đến rồi! Nếu hyung muồn thì
làm mau lên!

- Sao lại chỉ mình hyung chứ! Chúng ta làm cùng nhau chẳng phải hay hơn sao? Dù sao mọi
lần cũng là chúng ta làm cùng nhau mà! Mọi người thấy sao?

- Cũng được! các hyung quyết thế nào thì em nghe vậy!

- Thế quyết định thế nhé! Này Jun Su và Yu chun hai người có nghe hyung nói ko hả? - Jae
trừng mắt nhìn hai người đang hí húi xí xớn với nhau

- Bọn em nghe rồi hyung! Hyung quyết là em nghe liền! - Su tí tởn cười

- Yun có ý kiến gì ko?

- Ko có! Cứ theo ý Jae đi! Còn về fần tính toán thí về nhà chúng ta làm nha! Ở đây là công ti
ngồi xúm lại thế này tí quản lí Lee đến lại mắng! Thôi mọi người luyện tập tiếp nào!


Một tuần trôi qua bình thường như những ngày …..bình thường khác! Jun Hee có mặt dọn dẹp,
nấu nướng rồi lên lớp rồi lại dọn dẹp, nấu nướng. Nói tóm lại là mọi thứ bình thường. Cô ko
còn nghĩ nhiều về cái điện thoại nữa! Cho đến ngày cuối cùng của tuần đó! Cô đến và bắt đầu
công việc của mình nhưng………..


- Ya! Jun Hee, sao hôm nay em đến muộn thế hả? Chúng tôi trả lương cho em để em làm việc
tác trách vậy hả?

- Ơ, em….

- Thôi ko giải thích nữa! Mau đi làm việc đi!

- Vâng!


Jun Hee khúm núm cúi người lướt qua Yun lẳng lặng vào bếp!


“ Lại nữa rồi! Cái tính khí thất thường này! Bức quá! Tưởng các lão ý bình thường rồi giờ lại giở
các bệnh ấy ra! …..Hắt..xì…..! Có người nói xấu! ta mà biết ai nói xấu ta thì ta giết ko tha! Lại
xúm xít thì thầm với nhau! Ko lẽ lại nói xấu mình chứ ko sao lại thậm thà thậm thụt thế kia!? Mà
thôi thây kệ! Tình hình này lại một ngày vất vả đây! Khổ cái thân tôi! Jun Hee ơi là Jun Hee”


Trong khi đó thì DB vẫn thì thầm to nhỏ với nhau

- Hình như cô ấy vẫn chưa biết! - Su nhìn quanh

- Tất nhiên là ko biết rồi! - Chun gõ vào đâu Su - Biết thì còn làm ăn gì nữa! Người đâu mà
hâm!

- Vâng Su hâm! Su mà khôn thì Su hành hạ Chun từ lâu rồi chứ chịu để cho Chun hành hạ thế
này à? - su hất cằm giận dỗi!

- Thôi xin hai người! Có thôi cãi nhau đi ko hả hay muốn hyung gắn băng dính vào mồm! - Jae
quắc mắt doạ nạt - Giờ tính sao đây?

- Thì cứ theo kế hoạch mà làm! - yun đáp

- Kế hoạch nào? - Jae ngây ngô nói, mắt nhìn yun khó hiểu

- Ờ quên! Chưa có kế hoạch!

- mọi thứ để trong phòng ổn cả chứ? - Jae quay ra hỏi mọi người nhưng mắt lại nhìn về phía Min

- Sao hyung nhìn em?

- Hyung chỉ hỏi thế thôi! Em ngây ngô vậy chắc mọi thứ vẫn ổn!

- Chúng ta bắt đầu thôi!

- ya! Jun Hee, làm xong ngoài đó thì vào dọn phòng ngủ trc nha! Buồn ngủ quá!

- Vâng! Các anh chờ em một lát nữa thôi ạ!


Cô gắng cho xong phần việc ngoài sân rồi vội vã vào phòng ngủ lần lượt của từng người : Yun,
Jae, Chun, Su rồi đến Min. Căn nhà cứ im ắng như vậy nếu như ko có tiếng chạy xồng xộc của Jun Hee:

- Oppa à! Cái bánh đó! Sao nó có tên em?

Đang ngơ ngác thì! …..Đoàng….( tiếng pháo nổ!)

- Happy birthday, Jun Hee

Jun Hee vẫn ngơ ngác! ( Máu chậm lên não!)

- Là của em đó! - Jae nhìn Jun Hee cười hiền hoà!

………( vẫn còn đơ!)

- Jun Hee à! - Chun huơ huơ tay trc mặt Jun Hee

Cô vẫn im lặng nhưng hai dòng nước măt nóng hổi lăn dài trên má! Ko mặn mà ngọt! ( kì lạ
chưa?). Nước mắt của hạnh phúc, của yêu thương mà!

- Ý! Sao em lại khóc! - Yun vội vã lấy khăn giấy - Nín đi oppa có quà cho em nè! Min à, em mang quà ra đây đi!

Min lặng lẽ vào phòng mang ra một cái hộp hình chữ nhật đc gói gém cẩn thận xinh xắn!

- Cái này…tặng em! - Min đưa món quà ra trc mặt Jun Hee


Lần đầu tiên từ khi cô vào làm ở nhà này anh cười với cô! Nụ cười ấy thật….đẹp! Cô thấy lòng
mình như thêm phần hạnh phúc bởi lẽ cuối cùng thì cô cũng nhận đc nụ cười từ anh tuy ngắn
ngủi nhưng sau này cô nhớ mãi cho đến tận cái ngày ấy!


- Em còn ko mau mở quà đi! - Su giục. Anh còn hồi hộp hơn cả người đc quà nữa

Jun Hee từ từ mở từng lớp giấy gói. Nhẹ nhàng. Từng chút một. Khẽ khàng. Và cô gần như

khóc nấc lên khi nhìn thấy món quà ấy!

- Em sao có thể nhận nó đc cơ chứ!

- Cứ coi như là phần thưởng cho những cố gắng của em trong thời gian qua đi!

- Nhưng nó quả thật là rất đắt tiền!

- Nó chỉ đắt so với em thôi!

- Nhưng….

- ko có nhưng nhị gì hết! Em mà cứ đòi trả lại thì mai em nghỉ việc - Jae doạ dẫm! - Thôi chúng
ta thổi nến rồi cắt bánh sinh nhật thôi! Jun Hee à, em mau ước đi!


Cô chắp hai tay lại, nhắm mắt và nguyện cầu! Một lời ước từ sâu thẳm trái tim!

- Em đã ước gì vậy? Mau nói cho anh biết đi! - Yun tò mò nhìn cô

- Vô duyên! Sao có thể nói cho anh đc! Nếu nói ra thì nó ko trở thành hiện thực đc đâu!


~~~~~~~~~~~~~~~


“Ước cho họ - những con người đáng yêu này mãi ở bên tôi! Xin người, hãy mang những điều tốt lành nhất đến cho họ!”


~~~~~~~~~~~~~~~


Dưới ánh đèn rực rỡ, họ cùng nhau cười nói, cùng nhau ăn những miếng bánh ngọt ngào, cùng nhau …. Và cùng nhau………Hạnh phúc!


Jun Hee trở về nhà với món quà trên tay! Cô vẫn thấy ái ngại về món quà đắt tiền này nhưng vì
lòng nhiệt tình và vì cô coi họ như người một nhà cô vẫn nhận với nụ cười ngượng ngùng trên
môi!


- Chúc mừng sinh nhật cậu Jun Hee!

- ơ! Mọi người! Sao mọi người lại ở đây!

-Tất nhiên là để chúc mừng sinh nhật cậu rồi! Ủa đã có ai tặng quà cho cậu rồi sao?

- À…thì…….làm gì có! - cô ngập ngừng chút íu rồi phủ định - Làm gì có đâu! Mời mọi người
ngồi xuống đi!

- Thật là ko có ai tặng ko? Vật đưa mình xem nào!

Cô bạn nhanh chóng giật lấy cái hộp!

- Woa! chiếc điện thoại đẹp quá! Ai đã tặng cậu vậy?

- Mình đã nói là ko có mà! Chẳng phải……..mấy hôm trc cậu bảo mình mua điện thoại sao?

- Thật là cậu mua hả? Đẹp thật đó! Chắc là mắc lắm! Bao nhiêu vậy?

Jun Hee lúng túng cố gắng đáng lạc hướng cô bạn

- Mọi người cùng ăn bánh đi! Cảm ơn mọi người đã đến!

- Trời ạ! Cậu khách khí quá! Chúc mừng sinh nhật cậu ha!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


“ Ngày X tháng Y năm 20ZZ
Sinh nhật em thật ngại quá khi tôi chẳng làm đc gì nhiều cho em! Cô bé đáng yêu của tôi! Bây
giờ em có đang hạnh phúc ko? Cảm ơn vì sự chăm sóc của em trong những ngày qua! Xin lỗi vì đã ko
cười với em nhiều hơn! Bởi vì cứ mỗi lần đứng trc em con tim tôi lại loạn nhịp. Tôi chỉ muốn kéo em
đến ôm em thật chặt. Chỉ muốn em là của riêng mình! Hãy mãi ở bên tôi nhé em!"


END IV

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP V:

- Jun Hee! - Chun quay lại nhìn khi cô đang mải mê lau dọn phòng làm việc nơi anh đang ngồi -

từ giờ anh gọi em là Junnie nhé!

- Hả? - cô ngẩng đầu tròn mắt nhìn anh!

- Junnie àh!!!!!! - Anh ngân dài giọng gọi thử - Nghe hay nhỉ! - anh nháy mắt!

- Em thấy ……thân…..thân mật quá! - 2 gò má cô ửng hồng

- Bộ em ko thân với anh sao?

- Ko phải vậy! Ý em là………

- Vậy chỉ để mình anh gọi em thôi! Khi chỉ có anh và em! - Anh nhìn cô dịu dàng nói, ko để cô

nói hết câu.

Cô nhìn anh tròn mắt ngây ngô, còn anh vẫn nhìn cô cười trong sáng. Cô thấy 2 gò má mình
nóng ran lên. ( chà! Hình như ko có ai thoát khỏi ánh mắt của Chun đại gia nhỉ!). Ngượng
ngùng, cô cố tình phá vỡ bầu ko khí.


- À! Em…..em còn…..phòng làm việc ……..bên kia! Em xin phép!

Nói rồi cô cúi đầu bước lẹ.

- Em đi nhé, Junnie! - Chun gọi với theo, nhấn mạnh cái tên như muốn trêu chọc cô

Ở đằng sau cánh cửa có một người đứng im…….lắng nghe. Chỉ im lặng nghe……..và ko nói!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cô đang cặm cụi nấu cơm trong bếp

Còn trong phòng khách thì……..

- Jae ơi! Lại đây Yun bóp vai cho cả ngày hôm nay thấy Jae mệt mỏi quá! Khổ thân!

- Đây đây chỗ này đau lắm! Yun bóp mạnh tay lên!..... Đúng rồi! thoải mái quá!

- Cảm ơn Yun đi! - yun cười nhăn nhở

- Cảm ơn! - Jae chu cái mỏ (đáng yêu chết mất!)

- Nhìn Jae yêu quá! Cho Yun yêu cái nào! ( Oạch!)

- Thôi thôi! Ghê quá!

- Sao vợ lại nói chồng ghê chứ! Lại đây nào vợ yêu!

- Đi ngay ra chỗ khác chơi! mặc kệ Yun bây giờ!

Còn Chun và Su…….

- Chun ơi đi đá bóng đi!

- Đang giữa trưa nóng nực thế này! Su nực mỡ à!

- Ko có mỡ mà nực! - Su xoa xoa cái bụng

- Ko đá bóng đâu! Nóng lắm! Chun còn phải giữ tinh thần để tí nữa còn viết nhạc!

- Chơi một tí có sao đâu! - Su nũng nịu - đi mà Chun!

- Đã nói ko mà!

- Người đâu mà lạnh lùng! Thế rốt cuộc Su quan trọng hơn hay là mấy cái bản nhạc quan trọng hơn hả?

- thì là mấy bản nhạc rồi! ko có nó chúng ta thất nghiệp hết!

- Cái gì cơ? mấy cái bản nhạc đó quan trọng hơn Su sao? Này. Park Yoochun, anh chết với tôi!

Nói rồi Su đuổi nhau với Chun vòng quanh phòng, luôn mồm nói

- Nói thật đi! Su hơn hay là mấy bản nhạc quan trọng hơn?

- Nhạc quan trọng hơn! - Chun vừa chạy vừa nói dứt khoát

- Thế thì hôm nay Chun chết với Su! Đứng lại cho Su! Mau!

- Ko đứng! Ngu đâu!

- Chun có đứng lại ko? Ko là từ giờ Su ko chơi vời Chun nữa!

- Được thế thì còn gì bằng!

- Người đâu mà lạnh lùng!

Nói rồi Su tăng tốc và……….cuối cùng cũng tóm đc Chun!

- Nói lại! ai quan trọng hơn?- Su đè Chun xuống nền đất hỏi

- Thì Su quan trọng hơn! Thả Chun ra đi! Nhăn hết áo bây giờ!

- Thế còn nghe đc! Nói như thế ngay từ đâu thì có phải đỡ mệt ko?


~~~~~~~~~~


- Alô! - Jun Hee nhấc mày! - có chuyện gì vậy em?

- Chị à! Mẹ nguy rồi! Bác sĩ kêu phải làm phẫu thuật ngay! Nhưng mà….

- Mẹ…….mẹ….. làm sao? - Jun Hee lo lắng hỏi

- Em ko biết? Đột nhiên tối qua mẹ kêu đau rồi sáng nay thì bất tỉnh! Chị à, em phải làm sao đây?

- Bác sĩ…….em gọi bác sĩ làm phẫu thuật cho mẹ luôn đi!

- Nhưng mà lệ phí………Em ko có tiền!

- Chị sẽ gửi cho em một cách sớm nhất! Nói với bác sĩ làm phẫu thuật luôn cho mẹ chị sẽ hoàn trả đầy đủ viện phí cho bệnh viên!

- Nhưng chị làm gì có tiền?

- Chị ko có thì ko làm phẫu thuật cho mẹ à? Bao nhiêu? Bao nhiêu tiền nói đi! Chị nhất định sẽ kiếm đủ!

- 50 000 USD!

- 50 000 USD ??? Chị sẽ gửi cho em sớm!

Đôi mắt cô mở to hết cỡ! Trong cô mọi thứ đang rối ren lên. Khó chịu quá! Ngọn lửa nào đang cháy trong cô vậy?. Sẽ phải gì đây? Làm sao có thể kiếm một số tiền lớn như thế chỉ trong vài ngày. Cô lê từng bước chân nặng nề trên chặng đường dài tưởng như vô tận. Phía trước cô thật mờ mịt! Cô chợt nhớ về những ngày tháng tươi đẹp trước kia! Những ngày tháng ấy liệu có trở về với cô một lần nữa ko????


50 000 USD! 50 000 USD! Con số cứ quẩn quanh trong đầu cô! Làm sao? Và làm sao?


Trở về với căn phòng trọ cũ. Cô bạn hôm nay về quê ở Chung Nam, chỉ còn lại một mình cô với bốn bức tường vắng lặng. Đầu cô trống rỗng! Số tiền ấy…50 000 USD….làm sao đây! Bạn cô làm sao có số tiền lớn như vậy mà vay. Làm gì có công việc nào mà kiếm đc số tiền lớn như vậy ngay chứ! Chẳng lẽ cô đi bán thuốc fiện, hàng cấm………( Những công việc bán rẻ lương tâm mình!). Dù làm những công việc đó thì cũng chẳng có ngay tiền đc. LÀM SAO ĐÂY! Hay là cô vay họ! Họ chắc chắn có nhiều tiền lắm! Nhưng sao có thể vay họ đc! Thật ngại quá! Ko đc! Ko đc chỉ nghĩ về mình như thế! Phải vì mẹ! Nói rồi cô đứng dậy chạy một mạch đến nhà họ! Ko xe bus! Chỉ chạy thục mạng!


Cô dừng lại trc cửa nhà họ! Thở dốc rồi hiên ngang bước vào.

Họ đang ngồi im xem tivi, thấy cô vào bỗng giật mình quay laị ngạc nhiên!

- Sao giờ em lại đến đây! Ko phải đến dặn thức ăn hết hạn chứ? Có điện thoại nhắn một câu là đc mà! - Jae quay người nói một hồi ko nghỉ

- Phải đó cũng muộn rồi em còn đến chi cho mệt! Có gì đã có cái điện thoại mà! - Chun nói nhưng vẫn nghịch với Su ( Khó hiểu hai con người này)

Cô nhìn họ hai bàn tay cô nắm chặt để lấy dũng khí!

“ Có nên nói ko? Thật ngại quá! Nhưng còn mẹ! Mình cần tiền! Họ nói coi mình là em gái mà! Jun Hee mày ngại gì chứ! Sao chỉ nghĩ về bản thân như thế đc! Mình nhất định phải nói dù họ có cười nhạo hay sỉ nhục cũng phải nói! Nếu họ ko cho mình sẽ quỳ lạy họ! Mình chỉ cần có tiền để cho mẹ phẫu thuật!”


- Em………..muốn…………..ưm……..- cô ngắc ngứ ko nói lên lời

- Em muốn gì? - Max nhìn cô vẫn đôi mắt lạnh lùng ấy!

“Đôi mắt anh ấy! Sao mình có thể nói khi nhìn vào đôi mắt ấy chứ!”

- em nói đi chứ? Em có gì khó nói sao? Hay em đau ở đâu? - Yun nhìn cô lo lắng

Cô nắm chặt hai tay như muốn bóp nghẹt thứ gì đó! Sao có thể mở lời đây!

- Em…………
Chưa nói hết câu cô đã ko thể kìm đc nước mắt của mình. Cô chạy ra khỏi căn nhà thật nhanh! Cô đã rất muốn nói. Nhưng cái thứ gì đó trong cô làm cô ko thể mở lời. Cô ko muốn họ lo lắng cho cô, ko muốn họ biết hoàn cảnh của cô. Lằng nhằng quá! Phải làm sao giờ! Cô thu mình trong một góc nhỏ của con hẻm! Khóc ư? ừm, nhưng đã ko còn là giọt nước mắt ngọt ngào của buổi sinh nhật nữa rồi! Giờ là giọt nước mắt bất lực và tuyệt vọng. Nếu như cô ngã khụy bây giờ thì em cô phải làm sao? Mẹ cô phải làm sao! Nghĩ đến vậy, cô lau nc mắt và đứng lên! Cô phải kiếm cho bằng đc số tiền đó! Dù thế nào cũng phải kiếm đc!


Bốp….bốp…….bốp…….

- Quả là Jun Hee mạnh mẽ!

Anh đến bên cạnh cô vuốt nhẹ mái tóc cô

- Làm sao phải khóc chứ! Jun Hee còn có bọn anh mà!

- Em………! - Cô ngỡ ngàng khi thấy anh. Đôi chân bủn rủn ngồi thụp xuống

- Đừng khóc nữa! Bọn anh biết cả rồi! Nín đi! Anh sẽ đưa em về! Giờ muộn lắm rồi! Em về một mình nguy hiểm lắm! Lên xe đi!

Cô nhìn anh. Nước mắt lại bắt đầu rơi! Ko ngưng!

Anh đỡ cô đứng dậy. Dìu cô lên xe.

Một chặng đường dài nhưng yên bình phẳng lặng. Còn cuộc đời cô thì ghồ ghề khó đi.

Thiếp đi trong sự mệt mỏi, cô vẫn nấc khẽ từng cơn trên bờ vai êm dịu của anh.

“ Jun Hee bé bỏng! Đừng khóc! “

End V

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP VI:


Chiếc xe dừng lại trước cửa nhà trọ của Jun Hee.


- Jun Hee đến nhà em rồi này! – Anh lay lay người cô

- Ưm……..- cô vươn người uể oải

Thực ra anh đã kêu tài xế chở thật chậm và đi đường nào dài nhất để cô đc ngủ lâu hơn nhưng đã quá muộn rồi anh cần phải về và cả cô cũng cần nghỉ ngơi.

- Em ngủ quên! Em xin lỗi! – Cô lúng túng dụi mắt cúi đầu trước anh

- Ko sao!

Cô đang định trở bước vô nhà thì....

- À khoan đã!

Cô quay người nhìn anh với con mắt mệt mỏi

- Cái này.........em cầm lấy đi! – Anh giơ trước mặt cô một cái túi nhỏ

- Cái gì đây anh? Ko phải đồ ăn chứ?! Em ko đói đâu!

- Em cứ cầm đi!

Cô ngoan ngoãn cầm lấy chiếc túi. Vừa nhìn anh vừa mở chiếc túi......loạt.....xoạt.........

Nước mắt cô lại rơi. Tràn đầy mắt! Tuôn rơi ko biết nghe lời!

- Anh à.........! cái này..........

- Ko phải của mình anh đâu! Là của mọi người!

- Nhưng......nhưng....sao ........mọi người..........biết?

- Anh xin lỗi! Anh đã vô tình nghe đc cuộc điên thoại của em!

Cô chạy đến chỗ anh thật nhanh. Ôm lấy anh bằng cái ôm chân thành nồng nhiệt!

- Cảm ơn anh! Cám ơn anh nhiều lắm, Min!

- Đã nói là ko phải chỉ riêng mình anh mà!

- Cám ơn DBSK! - Cô mỉm cười trong nước mắt

Anh cũng cười khẽ nắm lấy bờ vai nhỏ gầy của cô vỗ nhè nhẹ. Cô khóc nấc lên nhưng vẫn mỉm cười! Vừa cười vừa khóc! Ngộ nhỉ!

Trời đã về đêm! Sương xuống mỗi lúc một nhiều! Lạnh giá! Nhưng lòng cô ấm lắm! Chưa bao giờ cô thấy yêu họ như bây giờ. Cảm ơn những con người yêu dấu! Cảm ơn lòng tốt của họ! Cảm ơn chúa đã cho cô được gặp họ! Cảm ơn và cảm ơn!

Biết tả tâm trạng của cô lúc này thế nào nhỉ! Cứ như người chết đuối vớ được cái phao! Một chiếc phao chắc chắn. Cô buông anh ra

- Em ko biết phải cảm ơn các anh thế nào nữa! Số tiền này……em sẽ cố gắng hoàn trả các anh một cách sớm nhất!

- Bao giờ em mới có thể trả chứ! - anh lại nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng!

- Thì…….em……….- cô ấp úng- em sẽ đi làm thêm kiếm tiền trả các anh mà! Mà sao anh cứ nhìn em như vậy là sao hả? Bộ biết em ko có tiền trả sao còn cho em mượn!

Cô nhìn anh hặn học. Trước đến nay có bao giờ cô dám thể hiện cái thái độ này với anh đâu! Giờ chắc quen rồi nên……..( ba chấm!)

- Anh biết rồi! Bọn anh tính là bao giờ em ra trường đi làm rồi trả bọn anh! - anh nhìn cô dịu dàng
- Có lẽ thế! Chứ giờ mà các anh trừ vào tiền lương của em thì em khỏi sống luôn!
Họ nhìn nhau cười!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Sân bay Seoul


- Em đi mau nha! - Yun vỗ vai Jun Hee - Giữ gìn sức khoẻ!

- Em biết rồi! Anh cứ làm như em đi xa ko về nữa ko bằng!

- Em đi cẩn thận! Khi nào có thời gian bọn anh sẽ qua thăm nha! - Chun nhìn cô cười nói

- Ko cần đâu anh! Các anh làm gì có thời gian rảnh rỗi chứ! Mà có thì cũng chỉ toàn ngủ thôi! Qua thăm mẹ em ở VN rồi em cũng chết luôn ở bên đó chứ sao sang Hàn nổi nữa!

-Hử? - 5 người nhìn cô khó hiểu!

- Thì bị fan của các anh thịt chứ sao còn về nổi nữa! Cả triệu người nhảy vô sao em sống nổi!
5 người phá lên cười!

……………………………


Máy bay từ từ cất cánh!

“ Cám ơn các anh! Ân huệ này Jun Hee sẽ nhớ cho đến ngày xuống mồ!”

……………………………


- Ko biết bao giờ cô ấy mới về nhỉ? - Su ngây ngô nói

- Sao? Su nhớ cô ấy hả? - Chun hất cằm hỏi Su

- Ai nói chứ! Bộ Chun ghen à?

- Vớ vẩn! Đi về! Chun còn mấy bài nhạc nữa!

- Người đâu mà lạnh lùng!

- Jae này! Lâu rồi ko được ăn cơm Jae nấu nha! Tí về nấu cho chồng nha!

- Xê ra xê ra! Yun cứ thế này chẳng trách các fan cứ ghép chúng ta thành couple là phải!

- Bộ làm vợ Yun ko thích à?

- Lại liên thiên rồi! Yun có thích ăn dép ko hả?

- Jae đanh đá! Tí về nấu cơm cho Yun! Từ sáng đến giờ chưa có hột cơm nào vào bụng đâu!

- Ra quán mà ăn! Jae buồn ngủ lắm! Tối đi ngủ muộn sáng nay lại dậy sớm! Giờ về Jae phải ngủ tiếp!

Hai người đang say sưa nói chuyện thì Min chen ngang

- Jae hyung! Tí về nấu cả cơm cho em ăn nữa! Em đói!

- ờ ờ! Tí về hyung nấu cho em ăn!

- Thế còn Yun thì sao? - Yun cau mày giận dỗi!

- Yun ngồi nhìn!

- Về rồi Jae biết tay Yun!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Chặng đường dài trở về VN của Jun Hee ngày càng ngắn lại! Tạm biệt Hàn Quốc thân yêu! Cô sẽ trở về đây trong thời gian sớm nhất! Trở về với những con người mà cô yêu thương như chính máu mủ của mình!

Đất VN, mảnh đất mà cô đã rời xa đc 3 năm rồi! Chẳng khác xưa là mấy!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


- Thế mà Jun Hee đã đi được một tuần rồi nhỉ! Mà sao ko thấy cô ấy gọi điện báo tình hình! Gọi cho thì cũng chẳng thèm nghe máy! - Jae loay hoay nhìn cái điện thoại!

- Ừm ha! Ko biết mẹ cô ấy có phẫu thuật thành công ko nữa! - Su nghiêng đầu nghĩ ngợi!

- Chả thành công thì sao! - Chun gõ vào đầu Su một cái - Su toàn ăn nói gở mồm gở miệng!

- Gì chứ! Tại lâu ko thấy cô ấy gọi điện mà! Hay chúng ta qua đó một chhuyến đi!

- Đi vào lúc nào hử? Su tính nghỉ việc à?

- Thì đi có xíu là về mà! Độ một ngày thôi! Cuối tuần này ko phải đc nghỉ sao!

- Mai là xong buổi concert rồi nhỉ! Hay là thế! - Chun nhìn mọi người đắn đo

- Thôi! Cô ấy bảo ko phải qua mà! Có ngày cuối tuần thì tận dụng mà ngủ đi! Tuần sau lịch làm việc khủng khiếp lắm đó! - Yun khoát tay!

- Chẳng thấy cô ấy gọi nên Jae cũng thấy lo lo Yun à! Cũng một tuần rồi còn gì! - Jae xị cái mặt xuống!

Purple line let me set on my world ( my world! )…………….

- Alô! Jun Hee à? Sao lâu thế mới gọi điện cho bọn anh ? Thế nào rồi? Tình hình mẹ em phẫu thuật ổn chứ? - yun nhấc máy nói một hồi

- Em……….bận quá! Nên…………..em…….- có tiếng nấc khẽ ở đầu dây bên kia!

- Có chuyện gì vậy? Em khóc đó à?

- Ko có! Em muốn báo cho mọi người là em vẫn ổn! Em cúp máy nha!

- Khoan đã! Sao em mau vậy? Cuối tuần này bọn anh qua thăm!

- Ko cần đâu! Khoảng một tuần nữa em sẽ về! Em xin phép!

cụp……….

- Alô! ALÔ! Jun Hee! - Yun cố vớt vát

- Sao tình hình thế nào? - Bốn người đồng thanh!

- Cô ấy nói là vẫn ổn! - Yun nhún vai - Chưa kịp hỏi gì mà cô ấy đã cúp máy!

- Thế là tốt rồi!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


VIỆT NAM

- Chị ơi! Mẹ đi rồi! - Cậu em nói trong ánh mắt vô hồn - Giờ chúng ta phải làm sao đây! Bác sĩ sau khi kiểm tra lại đã nói là giai đoạn cuối rồi! Phẫu thuật thay tuỷ thì may ra có thế tiếp tục sống! Nhưng tìm đc người cho tuỷ thì đến lúc đó mẹ cũng…………

Jun Hee lặng thinh đau đớn! Bây giờ cô còn có thể nói gì cơ chứ! Trong cô trống rỗng!

“ Các anh à! Em phải làm sao bây giờ! Em còn có thể làm gì bây giờ chứ? Ai cho em phép màu! Ai cho em quyền năng siêu nhiên! Để em giúp người mẹ đáng thương của em mở mắt một lần nữa! Cho em một câu trả lời đc ko các anh! “

Từ bao giờ, DBSK đã trở thành cái tên mà cô gọi mỗi khi gặp khó khăn! Nhưng nỗi đau này lớn quá! Dù cô có nói thì các anh cũng có thể làm mẹ cô sống lại ko? Cô ko muốn các anh buồn vì sự giúp đỡ của các anh ko thành! Có lẽ im lặng thì hơn! Nỗi đau này chỉ mình cô chịu sẽ tốt hơn! Các anh đã vất vả vì cô nhiều rồi!

“ Cám ơn các anh! Nhưng lần này hãy để một mình em gánh chịu thôi! “


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


HÀN QUỐC

- Jae! Món này lâu lắm rồi mới thấy Jae nấu! Ngon cực kì! - Yun nhảy lên sung sướng

- Yun bị làm sao vậy? Fan mà nhìn thấy Yun lúc này chắc bỏ đi hết mất! - Jae nhìn yun tủm tỉm cười!

- Jae cười đẹp quá! Yun yêu cái nào! ( Oạnh! )

- Phi cho Yun con dao cho tỉnh ngủ nhé!

- Người đâu mà vừa kiêu vừa đang đá! Nhưng mà Yun vẫn yêu vợ nhất! ( Oạch phát nữa!)

- Hai người có thôi đi ko! Chưa sáng ngày ra mà đã……………..

- Nè bè Min! Ngủ dậy mà ko chào papa với mama à! - Yun hí hửng nhìn Min

- Hử? ai cơ? Hyung làm sao thế? Jae hyung, sáng nay hyung cho anh ý uống thuốc chưa?

- Em lấy thuốc cho cậu ấy hộ hyung với! Trong tủ thuốc cái lọ có hình cái đầu lâu gạch chéo ý!

- Này 2 người kia! Thích ăn đòn hả? Dám nói thế với trưởng nhóm sao? Mai hyung cho hai người làm tăng ca xem còn ở đó nói linh tinh đc nữa ko! - Yun vênh mặt ra oai!

- Ờ thế mai Jae làm tăng ca! Yun về nấu cơm cho mọi người, don dẹp rồi giặt quần áo nha! Min ơi, mai hyung với em làm tăng ca rồi ra nhà hàng ăn nha! Bạn hyung mới giời thiệu cho một chỗ ngon lắm! Tính mai rủ mọi người đi ăn nhưng mà phải làm tăng ca! Tiếc quá!

- Kim Jae Joong! Cậu nhớ đó!

- Hả? Nhớ gì cơ! - Jae làm mặt tỉnh bơ

-Hừm! - Yun giận dỗi nhưng ko làm sao đc cứ cắm đầu vào ăn!

Trong khí đó…………

Phòng Su và Chun!

- Chun ơi! Dậy đi! Dậy ăn sáng còn đi đá bóng với Su! - Su bám lấy cái chăn lay lay

- Ko! Hôm nay Chun phải ngủ! Tối qua thức hơi muộn! - Chun ngáp dài!

- Dậy đi! - Su dùng hết sức lôi cái chăn ra!

- Ko là ko! Su đi ra chỗ khác chơi đi!

- Người đâu mà lạnh lùng! Đã thế Su ngủ cùng với Chun!

Nói rồi Su leo lên giường Chun, đẩy Chun nắm lui vào rồi nhăn nhở cười!

- Su làm cái gì đó hả? Xuống ngay! Thích ngủ thì sang giường mình mà ngủ! Su béo nằm hết cả giường rồi!

- Kệ! Cứ nằm đây! Càng đuổi càng nằm!

Thế là hai người xô đẩy nhau cho đến khi mệt phờ người. Chun tự nhiên nói với một giọng nghiêm túc!

- Su này! Có biết sao hôm qua Chun ngủ muộn ko?

- Chuẩn bị khoe bài hát mới đây! Bài này cũ rồi Chun à! Dùng bài khoe khác đi!

- Ăn nói linh tinh! Hôm qua Chun ko có sáng tác gì sất!

- Thế Chun làm gì! Ngồi ngắm Su ngủ à?

- Thần kinh! Su bị dở hơi à?

- Dám nói với Su thế à? Thích ăn đòn ko?

- Nói nghiêm túc đi! Ko đùa nữa!

- Ừm ! thế Chun nói đi!

- Tự nhiên hôm qua Chun thấy có cái gì đó ko yên tâm về Jun Hee! Cứ thấy trong người bồn chồn lo lắng!

- Cô ấy chẳng phải đã nói là ổn rồi thây!

- Hi vọng linh cảm của Chun là sai! Hi vọng thế!

- Hi vọng cái gì mà hi vọng! Mà chắc chắn là sai rồi! Thôi mau dậy ra ăn sáng ko để Jae hyung vào thì còn lâu mới sống đc!

- Su ra trc đi! Chun ngủ thêm xíu nữa!

- Ko! Ra luôn!

Nói rồi, Su lôi xềnh xệch Chun ra khỏi giường kéo lê ra tận phòng ăn! ( khủng khiếp!)

- Chun! mới sáng mà nhìn em vất vả nhỉ ! - Jae vừa nhìn Chun vừa cười

- Em với hyung là khổ nhất cái nhà này đó!

- Ờ phải đó!

- Cái gì cơ?? - Su và Yun đồng thanh

- Chun em ăn thử cái này đi! Hyung làm cho em đó! - Jae đánh trống lảng

- Ờ ờ! Cho em thêm chút ớt nữa! - Chun cũng nhìn Jae ra trò hiểu ý! - Hyung cũng ăn đi! Ko tí nữa thành ma đói đó! Ko bị đánh cho tan xương mới là lạ!

- Hyung biết rồi!

Cuối cùng cũng chỉ có Min ngoan ngoãn ngồi ăn!


~~~~~~~~~~~~~~~~


“ Các anh à! Em đau lắm! “


END VI

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP VII :


Hôm nay ngày JH trở về!


- Jun Hee! Hôm nay bọn anh ra đón em nha! - Yun hí hửng nói qua điện thoại

- Thôi ko cần đâu anh! Anh mà ra các fan lại giết em! - JH cố nói với cái giọng vui vẻ nhất mà cô có!

- Ờ thế thì thôi! Anh nghĩ cho tính mạng của em! - Jae chen miệng vào

- Sao Jae càng ngày càng kiêu vậy hả !

- Sao? Jae quan tâm cô ấy mà ! Sao bảo Jae kiêu ! Thích ăn đòn à?

- Đó ! Lại còn đanh đá nữa chứ !

Hai người cứ mải mê chửi nhau quên ràng vẫn đang để điện thoại !

- Các anh à!

……( ko có ai trả lời )………

- Các anh ơi!

……( vẫn còn mải chửi nhau )………

- CÁC ANH KO TIẾC TIỀN ĐIỆN THOẠI À?

Năm người giật mình nhìn cái điện thoại ! Có một luồng khí khủng khiếp bốc ra từ cái điện thoại !

- À, anh xin lỗi ! - Yun nhỏ nhẹ nói vào cái điện thoại !

- Thôi em cúp máy đây ! Em sắp lên máy bay rồi ! Có gì em sẽ gọi điện sau nha !

Cô bước lên máy bay đến Hàn Quốc!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Xuống máy bay trong tâm trạng mệt mỏi ! Cũng may là họ ko ra đón cô ! Họ mà ra chắc cô ko về nổi nhà mất !

Lên một cái taxi mệt mỏi thiếp đi lúc nào ko biết ! Cậu tài xế mỉm cười !


~~~~~~~~~~~~~~~~~


Trong khi đó ở công ti

- Trời ơi ! Cái ô tô của tôi nó đâu rồi ! - Anh quản lí gào lên trong phòng tập của DB - Cả Min nữa, cậu ta đâu rồi ? Hừm, lại bỏ đi ăn rồi ! Cái thằng này , suốt ngày chỉ ăn thôi !

- Anh quản lí à! - Yun nhẹ nhàng nói - Cái xe của anh màu vàng hả ?

- Ờ đúng rồi ! Tôi mới mua lại của ông chú lái taxi để đi tạm cái cũ thằng em nó cướp rồi !

- Hình như cu Min nói là đi đón mẹ mới đi chơi xa về nên bảo mượn xe đi rồi !

- Cái thằng này ! Chả thèm nói gì với mình ! cứ tưởng bị trộm mất ! Giờ là lắm trộm lắm !

Năm người nhìn nhau cười khúc khích ! Còn anh quản lí thì gật gù ra khỏi phòng !


~~~~~~~~~~~~~


- Cô ơi ! Đến nhà rồi ! - Cậu lái xe nói khẽ

- ơ! Cảm ơn anh đã nhắc ! - Cô nặng nề đáp

- Ko có chi ! Nhìn cô mệt mỏi quá !

- Vâng ! Gửi tiền anh !

- Thôi ko cần đâu ! cô cứ giữ lấy ! Coi như tôi tặng cô chúc cô mau khoẻ lại !

Nói rồi cậu tài xế lái xe đi luôn. Mặc cho cô vẫn còn đang thơ thẩn chưa hiểu tình hình !

“ Nghe cái giọng quen quen ! Ở đâu ra lại có người tốt thế cơ chứ ! Hình như là……..

Hổng nhớ ! Thôi kệ ! Ngủ cái đã ! Ko mất tiền càng tốt ! “

Nghĩ rồi cô chui vô nhà đánh một giấc dễ chừng phải 20h chứ ít à !


~~~~~~~~~~~~~~


- Yun à, chúng ta có nên đến thăm cô ấy ko? Về đến nơi mà cũng chẳng thèm báo cho chúng ta một tiếng ! - Jae xoa xoa ly sữa trong tay hỏi Yun

- Ko biết nữa ! Để cô ấy gọi trc đi ! Nhỡ cô ấy mệt rồi ngủ quên thì sao ?

- Ơ Min, em về rồi đó à ? Sao ko đưa mẹ em qua đây chơi một lúc !

- Mẹ bảo mệt nên em đưa mẹ về nhà rồi ! - Min tỉnh bơ ăn cái bánh quy trên bàn ( lúc nào cũng ăn với uống )

- Mà JH có gọi cho em ko ?

- Hử ? sao gọi cho em ! Ko có !

- Vậy à ? Hay lát nữa tập xong chúng ta qua thăm cô ấy luôn !

- Thôi cô ấy mệt nên chắc lại đi ngủ rồi!

- Sao em biết ?

- Thì……em đoán thế !

- Sao em ấp úng vậy !

- Hyung lắm chuyện ! hỏi lúc em đang ăn thì dĩ nhiên là ấp úng rồi !

- Đành vậy mai chúng ta qua cũng đc ! Dù sao mai cũng đc nghỉ mà !

- Sao Jae cứ đòi đi thăm cô ấy thế hử? - Yun cau có

- Thì Jae coi cô ấy như em gái mà ! Thế bộ Yun ko vậy sao?

- Có !

- Có ! Thế sao còn nói vớ vẩn hả?

- Dẹp đi hai hyung ! - Chun giờ mới thèm lên tiếng - Mai đi thăm! Quyết định thế đi ! Tiện thể chúng ta đi công viên chơi luôn !

- Mai Chun gọi Su dậy sớm nha ! - Su nhảy tới bám lấy cổ Chun

- Đi ra chỗ khác cho người lớn nói chuyện ! Su tự đi mà dậy! Lần nào gọi cũng có thèm dậy đâu! Gọi phí công!

- Ghét Chun !

- Cảm ơn !


~~~~~~~~~~~~~~


Cốc………….cốc…………cốc


- Ai đấy ạ ! - JH vội vã thay đồ chạy ra mở cửa

- Chào em !

…………đơ nhưn tượng…………………..

- Các anh…………sao lại ở đây? - JH thò đầu ra khỏi cửa nhìn quanh - Ko có ai đi theo các anh chứ ! Ko là chết em đó !

- Ko có ai đâu, em đừng có lo! - Chun chấn an JH

- Em mau thay đồ đi rồi đi cùng bọn anh ! - Yun nói

- Đi đâu ạ ?

- Đi chơi !

- Nhưng mà em còn muốn sống ! - JH sợ sệt đáp

- Thì cứ đi thì biết ! Yên tâm em ko chết đâu mà lo !

Cô nhanh chóng bị 5 người đẩy vô nhà ép thay đồ ! Chẳng trách chưa đầy 2 phút cô đã thay xong đồ

- Giờ chúng ta đi đâu ? - JH ngán ngẩm đáp

- Chúng ta cần hoá trang cho cô ấy trc ! - Jae nhìn mọi người nói

- Ờ phải đó hyung ! Đến chỗ của chúng ta cho an toàn nha! - Su gợi ý

- Phải đó ! Chúng ta lên đường thôi ! Xe đang đợi ở ngoài !


Chiếc xe từ từ lăn bánh!


- Chị à! Giúp em hoá trang cho cô ấy ! Càng khó nhận ra càng tốt - Yun chớp chớp mắt với chị stylish

- Thế cậu muốn hóa trang theo kiểu nào ! Mọi người ko nhận ra vì xấu hay ko nhận ra vì đẹp ?

- Chị biết rồi còn hỏi !

- Thế đi ra ngoài kia ngồi chờ ! Xong thì ta gọi ! Ta ko gọi cấm vào nghe chưa! Vào là ta giết !

- Em biết rồi chị ! Chị đừng nhăn mặt thế kẻo già đi mấy tuổi đó ! - Yun cười nhăn nhở

- Cậu ko phải nịnh ta ! Đi ra đi ! Ta mà đổi ý thì các cậu khổ !

- Chị lúc nào cũng lạnh lùng như thế là sau này khó…………..

Chưa kịp nói hết câu Yun đã bị 4 người kia lôi đi trước khi là quá muộn ! Để lại bà chị đang chuẩn bị phát hoả !

- Đó cô xem họ có giống người nổi tiếng ko? Hay là giống trẻ con ! Chỉ muốn đá cho mỗi thằng một cái cho bõ ghét !

JH chỉ nhìn họ cười! Nom họ vui thật ! Chẳng bù cho cô lúc này ! Tâm trí rối bời ! Tự nhiên nhớ mẹ quá ! Nước mắt ơi đừng chảy ! Đừng chảy bây giờ ! Hà, thì ra nó cũng biết nghe lời cô một lần.

Chị stylish bắt tay vào công việc. 30 phút sau :

- Chị à! Xong chưa? - Yun thò đầu vào

- Đồ vô duyên ! Ra ngoài ngay cho tôi ! - Stylish cáu tiết sẵn tay cầm cái lược gõ vào cái đầu ngốc của Yun

Yun nhăn nhó chui ra

- Hâm chưa ! Yun còn ko biết tính chị ý hay sao mà còn dám làm vậy - Jae trách

- Thì tại Yun hồi hộp !

- Thế có coi trộm đc gì ko hyung? - Chun chớp chớp mắt nhìn Yun

- Chả nhìn đc cái gì hết ! chị ý đuổi nhanh quá !

- Tên Chun dê xồm ! Có ngày biết tay Su ! - Su cau có nhìn Chun

- Hơ hơ !Thông cảm, Chun có máu dê từ bé !


30 phút nữa tiếp tục qua đi!


Yun đang định thò đầu vào thì………..

- Khỏi phải chu vô đây nữa ! xong rồi đây !

Và…………JH bước ra……….

- Ta là ta vất vả với mấy cậu lắm đó!
5 người tròn mắt nhìn ………………..

- ÁAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ! - Chun hét lên

- Cậu làm sao vậy ?

- Cô ấy là ai?

- Ta đạp cho cậu một phát giờ !

- Sao chị đạp Chun của em ! - Su bênh

- Ta đá luôn cậu nữa giờ ! Đã nói là trong đây ko có của ai của ai gì hết mà !

- Chị à……….- Jae thủ thỉ - Chị là siêu nhân !

- Ha ! cảm ơn cậu quá khen ! Giờ đi đi cho ta nghỉ ngơi !

Yun nhảy tới

- Chị là thần tương của em ! - Yun ôm chầm lấy stylish

- Buông ra ! Ta còn muốn sống ! Thôi dẫn nhau đi chỗ khác chơi đi ! Mệt với mấy người quá !

5 người lên xe đi tới công viên giải trí và ai cũng nhìn JH k chớp mắt

- Này em, em là ai vậy ? - Chun dán mắt vào JH

- hơ hơ

- Em tên gì ? Nhà ở đâu ? dao lại ngồi trên xe của bọn anh ?

- Anh ốm à chun?

- Chun ơi! Tỉnh lại đi ! Su ơi, em tát cho nó tỉnh lại đi ! - Jae cũng cáu tiết vì Chun

- Thật là stylish noona nhà mìnhh quá siêu mà ! - Chun cười dê già

- Này Chun moi đâu ra nụ cười khả ố đó hả? - Su nhìn chun mà muốn đạp cho một cái vì cái tội dê già

Póc………..

Chun bừng tỉnh sau cái búng tai

- Anh tỉnh lại chưa ? - JH ngán ngẩm - Đến công viên rồi ! Anh mà còn như thế này thì mạng em coi như hết từ đây! - Mặt JH ko biết là do fấn hồng hay là vì sao mà bỗng nhiên đỏ dựng lên

Họ bước xuống xe ! Rực rỡ làm sao ! Nhưng mà nguy hiểm cho JH !

Họ nhìn quanh rồi chọn trò chơi ! Đang hăng say với trò bắn súng thì Su lay gấu áo Jae

- Gì thế ? hyung đang bắn lệch giờ !

- Em nghĩ là chúng ta nên về thôi ! Càng nhanh càng tốt ! - Su vừa nói vừa nhìn đám đông đằng kia

Ko phải là fan của họ mà là của ………..SNSD. Jae cũng đưa mắt nhìn theo cái nhìn của Su rồi tròn mắt sợ hãi! (!!!!!!!!!)

- Yun à! Chúng ta mau đi thôi !Nhanh lên !

- gì chứ! Chúng ta đang chơi vui mà ! Yeah ! Anh thắng JH rồi !

- Há ! Em lại thua à?

- Yun! Có nghe Jae nói ko! Đi mau ko là ko kịp đâu !

Đến giờ Yun mới thèm quay ra nhìn, tá hoả. Họ cúi người chuồn lẹ !

- Sao thế oppa? Sao phải lén lút vậy chứ ? Có phóng viên à? - JH cũng tỏ vẻ lo lắng thì thầm

- Em ko biết đâu ! cứ đi đi ! Ra khỏi chỗ này rồi anh nói cho nghe ! - yun lôi JH đi

Họ lén lén từng bước một……….nhưng …………..

- Ơ! Mấy anh cũng đến đây chơi sao? Các anh đang tìm cái gì à? Hay sao mà cúi người tìm thế ?

Họ từ từ ngẩng đầu lên, cười đau khổ

- Bọn anh đến chơi đang tính đi về ! - Jae cười trừ nhìn Jess đang nhăn nhở cười

Cô ta đc thể bám chặt lấy tay Jae. Yun đang tính lôi Jae ra thì cũng bị bám chặt lấy. Anh quay lại

- Ơ, Tiffany em cũng tới sao?

- Vâng chúng em đi hết mà ! 9 người ! các anh đi sao ko rủ bọn em đi cùng !

- Ờ thì sáng nay bọn anh mới quyết định đi nên………….

- đây là…………- Jess nhìn JH hỏi

- Cô ấy là bạn bọn anh!

- Xinh nhỉ ! Có phẫu thuật ko? - Jess cười nhếch mép

- Em nói gì vậy Jess! Cô ấy là bạn anh ở quê lên! Nhà cô ấy đâu có giàu !

- Thật hả? Chà chà……….

- Cô ấy nhìn hiền quá oppa nhỉ - Tif nhìn Yun hỏi

- Ờ

- Có thật là hiền ko hay là chỉ giả vờ!

Như bị động chạm đến lòng tự ái …………..

- Này cô, tôi ko biết cô là ai mà tới đây nói tôi như vậy ! Nhìn cô thì xinh đó nhưng cái mồm cô thì ko đc đẹp đâu ! Bộ đầu cô để làm cảnh hay sao mà ko nghĩ ra đc câu nào tử tế mà nói vậy?

- Hơ ! Cô là ai mà dám ăn như thế với tôi hả? cô có biết tôi là ai ko? - Tif bực mình

- Tôi là người! Bộ cô ko biết sao? Còn người như cô thì tôi ko biết lại tốt hơn đó!

- Ranh con ! hãy cẩn thận cái mồm mày đó ! - Jess buông tay bước tới thì thầm vào tai JH

- Có gì thì cứ nói to lên ! Bộ cô có thể làm gì đc tôi chứ! - JH nhìn Jess với ánh mắt sắc lẻm

Những cô gái khác trong SNSD quay nhìn JH(, yoona thì bám lấy Min, Sunny thì tiếp cận Chun, Su thì bị Tae hỏi chuyện ko tha) bằng ánh mắt đe doạ

- ÔI Jae oppa, bạn anh thật là kì lạ, em chỉ đến chào hỏi cô ấy mà cô ấy nhìn em như vậy! Thật là khiếm nhã!
Đang định tiếp lời thì JH bị lôi đi !

- Chun à, anh để em nói nốt đã!

- em ko cần nói đâu! Nói ở đây chỉ thiệt em thôi! - Chun thì thầm vào tai JH - Họ cũng là ca sĩ đó

- Người như vậy mà cũng làm ca sĩ đc sao?

Jess đứng lại cười mỉa mai

- đc Chun đại gia dắt tay đi thích nha! Chun à, nhớ đó là bạn của bạn anh nha! Tha cho cô ấy đi!

Đang mải mê với câu châm chọc của mình thì jess nhận đc ánh mắt lạnh lùng của Su

- Em đừng có nói Chun như thế!

Nói rồi Su bước thẳng qua mặt Jess

- Hai thằng gay! - Jess thì thầm một mình

- Hãy cẩn thận lời nói của mình đó! - Min bước tới nhìn thẳng mặt cô ta nói

Jess vẫn nhăn nhở quay nhìn Jae nói

- Min lớn rồi oppa nhỉ! Ăn nói người lớn hẳn ra!

Cô ta quay lại nhìn Jae thì cũng nhận đc từ anh ánh mắt khó chịu

- Còn em thì trẻ con đi thì phải!

Nói đoạn anh kéo tay Jess ra khỏi tay mình rồi cũng bỏ đi! Chỉ còn mình yun vẫn đang bị Tif bám riết lấy

- Đúng là khó hiểu! Yun oppa đi chơi cùng bọn em nha! - Tif tít mắt!

- Anh thật sự thích đi chơi với những người lịch sự!

Và……Yun cũng đi luôn. Để lại 9 cô gái haizzzz biết gọi là gì giờ………………..

- Làm kiêu ! - Tif nói sau lưng như cố tình muốn Yun nghe thấy

Nhưng anh chẳng thèm quay lại, thẳng bước tới chỗ những người kia!

- Họ mà là người nổi tiếng sao oppa! - JH nói

- Ừm ! Cùng công ti với bọn anh! - Su thở dài đáp

- Sao mà các anh chịu đựng đc chứ! Là em thì em tát cho mỗi người một cái cho nhớ đời! Bất lịch sự

- Đâu ai dám làm gì họ! Trong đó có cháu của chủ tịch công ti đó! Mà JH nhà ta cũng ghê phết ta! Mọi ngày em hiền lắm mà ! chà hình như chỉ có đến tới công viên thì chúng ta mới thấy cô ấy đanh đá thì phải! - Chun nháy mắt

- Anh nói cái gì đó!

- Lần đầu tiên bọn anh gặp em là khi em đang oánh một ông biến thái cũng ở đây nè!

- ……………

- Thôi em ko nhớ thì thôi! Nói nãy giờ khát nước quá! Chúng ta đi mua đồ uống đi!

- Thôi Chun đi đi! Su mệt lắm rồi!

- JH em đi với anh đi!

- Hơ!

- Đi mua nước thôi mà! Ko có ai giết em đâu!


~~~~~~~~~~~~~~~


- Anh chọn đi! Em ko có biết họ thích uống gì đâu!

- Ờ!

……………Bác cho cháu tính tiền với!

- Của cháu hết 100 won chẵn! Năm chai nước!

JH nhanh chóng cầm lấy túi xách! Chà nặng ra phết!

- Junnie! Đưa anh cầm cho!

Cô giật mình quay lại nhìn anh

- Anh gọi ai đó?

- Lần trc anh bảo là khi nào có anh vs em thì anh gọi em là Junnie thây! Chun cười toe toét ( nụ cười toả nắg)
JH vẫn còn đơ như khúc tượng!

- Em còn ko mau đi à Junnie! Mọi người đang chờ kìa! - Anh quay lại nhìn cô cười thêm một lần nữa!

JH vẫn tròn mắt nhìn anh! Vừa vì cái cách anh gọi cô vừa vì…….nụ cười của anh!

- Nhanh lên!

Như bị lôi về hiện tại sau 1 phút chu du vũ trụ JH mới ậm ừ nói

- Vâng! Chúng ta đi!


END VII

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP VIII:


RRR……..RRR……..RRR…..

- Alo?- JH nhấc máy - Tớ đây!

- Tớ gọi điện báo cậu là tối nay tớ ko về!

- Cậu đi đâu à?

- Ừm ! Hôm nay họp lớp cũ cấp 3 nên đi chơi thâu đêm!

- OK!

JH cụp , máy quay lại với câu chuyện dở dang

- Mấy cô đó debut lâu chưa các anh!

- Từ năm 2007 em à!

- Lâu thế cơ à! Em cứ tưởng ra mắt cái rồi tan luôn! Thái độ của các cô ấy như thế sao có người thích cơ chứ! - JH cau có nói

- Nhóm đó cũng nhiều fan lắm đó em ! Mà lượng anti fan còn lớn hơn ! Họ đc ngoại hình đẹp và trc mặt các fan thì lại rất lịch sự !

- Đúng là đồ giả tạo !

Cô nhăn mặt khó chịu như thể chính họ đang ở đây!



- Thôi các anh đưa em tới đây thôi ! Em còn mua một số thứ, lát em tự về cũng đc!

- Em đi cẩn thận ! - Jae gật đầu mỉm cười

Cô thò đầu ra ngó trước ngó sau, chắc rằng ko có ai ở quanh đó mới dám bước xuống xe .

Cô quay lại cúi đầu chào một lần nữa rồi kéo cửa lại.

Cô bước từng bước nặng nề! Một ngày rắc rối ! Trong đầu cô quẩn quanh hình ảnh của 9 cô gái SNSD. À ra, thế giới này còn rắc rối hơn cô nghĩ. Và ko phải cô gái xinh đẹp nào cũng đều tốt cả. Đang mải mê với những suy nghĩ, cô chẳng còn để ý có ai đó vẫn đi theo cô fía sau cho đến khi họ lên tiếng !

- Này em ơi ! Sao lại về một mình vậy ? - 1 cái giọng trêu ghẹo khó nghe

Nhận ra mối nguy hiểm, cô đưa bước nhanh hơn

- Sao đi nhanh vậy ? Để anh đưa về nhé !

Cô cắm đầu chạy, nhanh nhất có thể! Người đó cũng chạy đuổi theo cô

- Em gái đừng chạy !

Cái giọng đó, nó làm cô rối bời. Nhà cô……….tại sao vẫn chưa đến???

Giọng nói đó xa dần…………rồi biến mất. Cô quay lại sợ sệt ngó quanh. Ko có ai cả ! Cô vội vàng lại tiếp tục bước thật nhanh.

“ Hà…………..nhà kia rồi !”

Cô thở phào nhẹ nhõm. Nhưng có ai đứng trước cửa nhà cô vậy??? Cô bạn hôm nay ko về, mà về thì cũng vô nhà rồi chứ sao còn đứng đó chờ.

- Ai đó ? - Cô nghiêng đầu nheo mắt nhìn

Người đó từ từ quay lại.

Cô sững người tròn mắt !


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


- Thằng chết tiệt này ! Sao dám trêu ghẹo con gái vậy hả?

- Em xin anh ! Tha cho em lần này !

Anh lôi tên biến thái, dần cho một trận nhừ tử !

- May cho mày là ta có việc fải đi! Hừm !

Tên biến thái vội vã bỏ chạy.

- Mới đây mà đã đi đâu rồi ! Đi nhanh kinh ! - Anh ngó nhìn fía trước đã ko thấy JH đâu - Thôi thì đành đi đến tận nhà vậy !

Anh fủi tay chỉnh lại quần áo rồi bước tiếp trong cái hẻm nhỏ và tối.

Tiếng cãi vã thu hút anh. Anh bước nhanh hơn, ko , ko phải bước mà là chạy mới đúng!

Khu trọ nhà cô là một khu riêng nhưng hình như hôm nay ko có ai ở đó thì phải. Ánh điện mờ mờ hắt ra từ căn phòng trọ yếu ớt. Tiếng cãi vã ngày càng gần hơn. Hiện ra trước mắt anh là hai cái bóng đang có vẻ rất giận dữ. Nhưng anh ko hiểu họ đang nói gì ! Có lẽ là Tiếng Việt. Anh gần như chôn chân ngoài cửa. Hình ảnh những ngày tháng vất vả ở Mĩ chợt hiện về rõ mồn một trong đầu anh. Tiếng chửi rủa, tiếng đồ đạc đổ vỡ, tiếng gào thét….đã trở thành hỗn âm cuộc sống của quãng thời gian đó !

Bốp!................

Tiếng kêu của một cái tát lôi anh về với hiện tại. Anh đẩy bật cánh cửa, lôi cô đi để lại người kia nhìn với ánh mắt vừa fẫn nộ vừa ngạc nhiên !

Cô ngạc nhiên hỏi

- Chun oppa, sao anh lại ở đây! - Cái giọng lè nhè của người mới khóc làm anh thấy……….

- Người ấy là ai? - Anh lạnh lùng hỏi

- Anh biết mà làm gì?

- anh đang hỏi em! Tại sao em lại trả lời như vậy?

- Rốt cuộc thì anh muốn biết để làm gì chứ?

- Nói đi ! - Anh quát - Tại sao lại fải giấu chứ? Em nói đi!

- Sao chứ! Em chỉ là người giúp việc cho các anh đâu fải cái gì cũng fải nói ! - Cô cũng gào lên với cái cổ họng khô càn vì khóc

- Sao em bướng bỉnh vậy hả? Có khó khăn thì phải nói chứ! Em còn coi bọn anh là người ngoài sao? Ông ta là ai? Là chủ nợ hay là gì?

- Anh thật là nhiều chuyện ! - Cô quyệt nước mắt - Đó là chuyện của em !

- Được nếu như em ko nói rõ, anh sẽ quay lại hỏi người đó !

- Anh hỏi để làm gì?

- Để biết tại sao lại đánh người giúp việc của anh ! Anh sẽ đánh ông ta vì ông ta đã thô lỗ với em ! - Anh nhìn cô nói chắc nịch

- Vớ vẩn ! - Cô tròn mắt rồi lại khóc

- Nếu như em ko nói anh sẽ đi !

Nói rồi anh quay lưng thẳng bước đến khu nhà trọ. Bỗng …………..

- Đó là ba em ! LÀ BA EM ĐÓ ! - Cô gần như gào lên , đau đớn và tuyệt vọng!

Cô ngồi thụp xuống úp mặt vào hai lòng bàn tay khóc nức nở. Anh bước đến bên cô nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô, rồi kéo cô về fía lòng mình. vỗ nhè nhẹ và thì thầm nói:

- Đừng khóc Jun Hee! Có anh đây rồi ! Nín đí ! Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi!

Anh vỗ về cô như đứa em tội nghiệp của anh!

Sương xuống! Màn đêm dày đặc ! Cô vẫn khóc nức nở trong vòng tay anh !

END VIII

Charp nì hơi ngắn để chuẩn bị cho charp sau hoành tráng ! Mọi người com nhiệt tình nha!

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP X :

Cô bạn chạy về hùng hổ với tờ báo trong tay. Đập mạnh nó xuống cô nói :

- Vớ vẩn thật ! Sao có thể có chuyện này chứ !

- Sao thế ! - JH ngơ ngác nhìn cô bạn

- Cậu nhìn mà xem, tại sao DB thân yêu của tớ lại hẹn hò với 5 ả đáng ghét nhất S9 này chứ !

- Cậu nói gì thế ! - JH nhăn mặt cười khó hiểu

Cô bạn nhặt tờ báo dưới sàn ném cho JH

Cô nhận lấy tờ báo nhàu nát. Đôi mắt mở to dần, da mặt nóng ran và bàn tay run run khi cô xem từng bức ảnh, từng dòng báo ! Sao có thể có chuyện như vậy chứ ! Họ vốn chẳng ưa gì mấy cô này mà . Hay là bị ép? Hay là…….vì mình ??? Rốt cuộc thì vì cái gì chứ ? Cô cầm lấy tờ bào chạy nhanh ra khỏi phòng, để mặc cô bạn cuống quýt :

- Này, cậu đi đâu vậy ??? Còn tờ báo của tớ!

Cơn giông từ đâu ập đến ! Có lẽ là sắp mưa ! Tiếng sấm, tiếng sét như chính tâm trạng cô bây giờ !

Phải chạy nhanh hơn! Nhanh hơn nữa…………..


~~~~~~~~~~~~~~~~~

JH đẩy cửa bước vào nhà ! Cô giật mình sững người!

Tại sao 9 ả đó lại ở đây ? Tại sao cứ bấu víu lấy vào người các anh trong khi họ khó chịu ra mặt thế kia !

- Ô ! Xem ai đến kìa ! - Sunny lả lướt bước đến cạnh JH - Chẳng phải hết giờ làm rồi sao? Hay là nhớ chủ nhân quá ???

Cô hất cánh tay Sunny đang ve vãn mái tóc của cô

Cô bước đến trước mặt DB

- Các anh, tại sao lại như thế này? - cô để tờ báo xuống mặt bàn

- JH, ko phải chuyện gì to tát đâu ! - Jae an ủi - chỉ một thời gian sau là mọi chuyện trở lại bình thường mà !

- Này cô, - Jess lừ mắt nhìn JH - đó đâu phải là chuyện của cô !

- Có phải là do các cô ấy ép các anh ko? - JH vẫn gặng hỏi

Tifanny tiến tới đẩy vai cô

- Cô là gì mà muốn xen vào chuyện của chúng tôi ? - Tif trợn mắt - Cô muốn biết chứ gì?

JH đáp lại bằng ánh mắt đầy thách thức

Tif rút nhanh từ trong túi xách hồng ra một tập ảnh ném vào người JH

- Xem đi ! Xem để biết vì sao họ phải làm như vậy !

Bốp……….

- Chun oppa ! Tại sao lại đánh em ! - Tif giận dữ - Em đã nói sai gì sao?

- Cô im đi ! - Chun gặn giọng

JH lặng nhìn những bức ảnh ở dưới sàn nhà ! Mắt cô mờ đi! Những bức ảnh của cô và Chun oppa . Ra là vậy ! Thì ra tất cả là tại cô ! Cô chỉ là kẻ mang lại rắc rối cho các anh !

- JH ! - Yun khẽ nói - ko phải đâu !

Min đứng dậy nhặt từng bức ảnh ném vào thùng rác

- Em đừng lo JH , ko phải vì mấy bức ảnh đó đâu ! - Su cố giải thích - Chỉ là giúp đỡ đồng nghiệp thôi

- Phải đó JH ! - Jae nói - Em còn nhớ chứ, bọn anh cùng công ti mà !

JH chạy nhanh ra khỏi nhà ! Quá muộn rồi ! Cô đã nhìn thấy tất cả ! Lí do vì sao các anh fải đi chơi cùng những ả SNSD. Ngay từ đầu, đúng, ngay từ đầu cô đã đem lại ko ít fiền fức cho họ ! Là tại cô !

Mưa ập xuống như trút nước. Tại sao nước mưa lại mặn thế này? Mặn quá !

- Em sẽ bị cảm đấy !

Giọng nói trầm ấm đắng sau cô!!!

- O…pp…….pa! - Cô nghẹn ngào gọi tên anh - Op..p..pa Chun !

- Anh đây ! - Anh nhẹ nhàng đáp lại

- Có fải em phiền phức lắm ko?

- Ừm ! - Anh cười - Em rất fiền fức !

Cô tròn mắt trước câu trả lời của anh

- Nhưng anh thích sự fiền fức của em !

Anh nhẹ nhàng xoa lên mái tóc ướt sũng nước mưa của cô !

- Em xin lỗi !

Cô cúi gằm mặt trước anh

- JH à, - Anh đặt tay lên vai cô - Ko phải lúc nào chúng ta cũng đc lựa chọn ! Nếu như lựa chọn ấy có thế giúp đỡ một ai đó thì dù có khó khăn đến đâu chúng ta cũng sẽ chọn !

Cô nhìn anh đôi mắt đỏ hoe !

- Vậy nên, đừng bao giờ gục đầu trước khó khăn ! - Anh dừng lại một chút - Thôi nào, anh sẽ đưa em về! Muộn lắm rồi !


~~~~~~~~~~~~~~~ 2 tuần sau ~~~~~~~~~~~~~~~


- Chà , scandal xong chúng ta rảnh rỗi quá ! - Su xoay xoay quả bóng - Tự nhiên muốn gây thêm mấy vụ nữa quá ! Chun, hay mai chúng ta cặp bộ đi !

- Ăn dép đấy ! - Chun đập quyển báo vào cái đầu bự của Su

- À, hay là chúng ta đi cướp ngân hàng!!! - Su sáng mắt

Đang há miệng cười ha hả thì bị Min nhét cái……..vỏ kẹo vào mồm

- Ya ! Em làm cái gì đó hả? Phụt…..phụt……

- hyung tỉnh lại đi ! Hyung thiếu tiền thì vay mọi người, sao lại fải cướp ngân hàng ! Rảng rỗi quá nên muốn thành người xấu hả?


King………….koong…………..

- Kìa! Có người tới ! có người tới ! - Yun bật dậy

- Sao cứ có người đến là Yun lại nhắng lên thế hả? - Jae nhìn Yun khó hiểu - Còn ko mau ra mở cửa

………….

- Sao mấy em lại đến đây !

- Chỉ đến thăm các anh thôi mà ! - Jess luồn qua cánh tay Yun lả lướt bước vào trong nhà

Yun khó chịu nhìn theo 9 cái dáng uốn éo lướt qua anh

- Cô ấy vẫn còn ở đây sao? - Jess chỉ tay về fía JH

- Thế em nghĩ cô ấy đi đâu? - Su hất cằm nói !

-Em chỉ hỏi thế thôi ! - Jess tiến lại gần JH thì thầm ! - Cô mặt dày nhỉ !

Jess cười khểch mỉa mai

- Còn cô rảnh rỗi quá ko có việc gì làm hay sao mà suốt ngày đến đây kiếm chuyện chửi nhau với tôi thế hả? - JH vênh mặt thách thức

Nhờ có anh, nhờ có anh đã dạy cho cô biết đừng bao giờ cúi đầu trước bất kì ai vì như thế là tự làm thấp mình, để rồi họ sẽ càng lấn tới càng quá đáng hơn !

- Cô dám ăn nói vậy sao? chỉ là một con osin mà cũng giở cái giọng đó với tôi sao?

- Tôi tuy ko đc giàu sang, nổi tiếng như các cô ! Nhưng tôi có một cái đầu biết nghĩ ! Còn hơn các cô chỉ có bên ngoài mà ko có bên trong!

Bao nhiêu nhục nhã Jess dồn vào cái tát này !

Bốp !............

- cô có biết cái câu cú đấm là sự bất lực của trí tuệ chưa ! Hẳn cô ko thể nghĩ đc cái gì nữa rồi ! Ra là cô chỉ cái mặt đẹp còn ko có đầu óc là thật !

Jess địng giáng cho JH một cái tát nữa nhưng………..

- Dừng lại đc rồi đó Jess ! - Chun và Jae từ trong phòng bước ra - Anh nghĩ từ nay em ko nên đến đây nữa !

- Chun oppa, cô ấy ăn nói thật lỗ mãng ! Tại sao anh lại đối xử với em như vậy chứ ! Trong lúc các anh ko có ở đây cô ấy lăng mà em , làm nhục em ! - Jess ngân ngấn nước mắt

- Em ko phải làm bộ nữa đâu ! Người ta có câu ! Gieo nhân nào gặp quả đó !

- Sao anh lại nói như thế ? - Jess tròn mắt nhìn Jae lo lắng

- Anh đã quay lại tất cả hành động vừa rồi của em ! Chà cái máy quay tốt nên quay cũng nét lắm! Em muốn xem qua ko? - Jae cười khiêu khích - Mà có lẽ chúng ta fải sửa chữa một số chỗ cho nó thêm fần hấp dấn fải ko mọi người ! Min à, em giỏi fần này lắm ! Tí nữa giúp hyung, tối nay hyung còn up lên youtube nha !

9 ả nhìn anh sợ sệt

- Oppa ! đừng làm thế ! Chúng ta là chỗ đồng nghiệp với nhau ! Sao anh nỡ làm chứ ! - Tif gượng cười

- Em làm những gì với bạn anh thì anh giúp cô ấy đối xử lại với em như thế !

- Anh làm bạn với hạng người như thế này từ bao giờ vậy?

- Hạng người như thế này là như thế nào ? - Jae mặt hằm hằm sát khí - Em quên là anh cũng từng là người như vậy sao?

Jess tím tái mặt mày

- Đc! Em sẽ ko làm gì cô ấy nữa với một điều kiện ! Anh ko đc tung đoạn video đó lên mạng !

- Ok ! - Jae ra chiều tiễn mấy ả ra khỏi cửa !

Ra về trong nỗi ấm ức, họ sập cửa mạnh nhất có thể !

- Khéo ko hỏng cửa của bọn anh ! Nó đáng giá bằng cả tour diễn của bọn em đó ! - Su cười nhăn nhở

9 Cái bóng tức giận khuất dần

- Hyung sao bảo hôm qua máy hỏng rồi? - Su thắc mắc

- Thì nó chỉ hỏng quay thôi ! Tự tên Yun đáng ghét cứ bắt hyung quay vớ vẩn !

- Thế sao hyung còn quay đc !

- À, thực ra thì………..

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Min min, mấy ả đó lại đến à? - Jae trốn trong phòng

- Vâng! Hừm ! Nhiều chuyện !

- Hay là…………..

- Sao hyung !

- Em lại đây ! Vô trang AFS tải mấy đoạn video về đi !

- Để làm gì hyung?

- Tí nữa rồi em sẽ biết ! À, hôm nọ hyung xem có cái cảnh anti fan làm có mỗi mình Jess tát ai đó ! Em down đoạn đó về ! Hyung ra thu âm ! Tí nữa em ghép nhanh lời vào nha! Làm nhanh lên ko lỡ mất dịp vui !

( Máy xin ! Mạng xịn ! Người giỏi ! Down nhanh mà sửa cũng tốc độ ! Hú !)

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Thì ra là như thế ! - Su gật gù - Hyung tuyệt vời !

- Những ngày bình yên ! Ôi ! Những ngày bình yên ! - Yun nhảy múa

- JH mũi em chảy máu kìa ! - Min nhìn JH lo lắng

- Hơ ! - Cô luống cuống

Chun nhanh chóng vô tủ thuốc lấy bông ra rồi bắt cô ngồi xuống

- Chun oppa ! Em tự làm đc mà !

- Em ngồi im đó đi ! Sao chẳng chịu lo cho sức khoẻ của mình vậy hả?

- Đúng đó JH , em làm việc quá sức rồi đó ! Nếu mệt quá thì cứ nói với bọn anh ! - Jae lo lắng nói

Su và Yun đứng nhìn JH ánh mắt ngầm ngùi lo lắng

Có người lặng im đứng nhìn………..chỉ lặng im và ko nói gì cả !


END X

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP XI:

- JH này, còn tháng rưỡi nữa là đến hạn nộp luận văn để chuẩn bị bảo về rồi ! - Cô bạn vừa gấp đông quần áo lộn xộn vừa quay nhìn JH đang mân mê với tập tài liệu

- Thì mình cũng đang cố làm đây ! May sao dạo này công việc bên kia ko có nhiều lắm !

- Hay cậu xin nghỉ đi ! Hoàn thành cái luận văn xong thì muốn làm sao cũng đc ! Chứ công sức của mười mấy năm học chỉ trông chờ vào cái bằng sắp tới thôi ! Làm ko nên hồn thì lại phí công tốn của !

- Họ bận lắm ! Mình mà nghỉ thì ai làm cho họ chứ!

- Vậy họ làm gì chứ! Nhắc mới nhớ ! Cậu chưa có bao giờ kể cho tớ nghe về công việc của cậu! - Cô bạn sáng mắt nhìn JH

- Ờ…thì…………họ là………….những người………….bận rộn ! - Cô bắt đầu ấp úng

- Tớ nhớ cậu nói là họ có năm người ! có ba con cơ à ! Gia đình chắc cũng khá giả nhỉ!

- À…….ừm ! Họ có ba con ! Một người mẹ đẹp, một mgười bố vui tính, mạnh mẽ và vững chắc, những đứa con ngoan ngoãn và tốt bụng ! - JH mỉm cười và nói

- Woa ! Gia đình đó thật tuyệt vời ! Những đứa con của họ chắc cũng xinh xắn lắm !

- Gia đình đó ai cũng đẹp !

- Vậy hả? Mình cũng muốn gặp họ một lần quá !

Cô nhìn cô bạn đang sáng mắt sung sướng mà thầm nghĩ !

“ Cậu vẫn thường thấy họ đó thôi ! Cậu đã quen họ bao nhiêu năm rồi còn gì ! “

Cô chỉ dám nghĩ thôi ! Làm sao cô có gan nói ! Mà nếu có gan nói chắc bạn cô cũng bảo cô mắc bệnh hoang tưởng ! Tốt nhất là im lặng !

Còn về chuyện xin nghỉ thì………..cô cũng ko biết thế nào nữa ! Cái luận văn thì chưa đâu vào với đâu ! Mà cô nghỉ thì chỉ họ vất vả thôi ! Chứ nghe đâu sắp ra single nữa ! Hừm ! Tình hình là rất tình hình!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


- JH này ! - Jae khẽ gọi cô - Hình như sắp tới em bảo vệ luận văn tốt nghiệp hả?

- Dạ ! Sao anh biết

- Ừm ! Anh mà ! Gì mà ko biết !

- Anh vẫn kiêu như ngày nào !

- JH à, nếu như em thấy vất vả quá ! Vừa làm luận văn vừa làm công việc ở đây em cứ nói, mọi người có thể giúp em ! Trước khi có em bọn anh vẫn có thể làm đc cơ mà ! Vậy nên, nếu cần thời gian làm luận văn em có thể nghỉ bất cứ lúc nào ! Tốt nghiệp xong em tiếp tục làm cũng đc!

“ Nếu như tốt nghiệp xong em nghĩ em ko thể quay lại đây làm cho các anh đc nữa rồi ! Em cần có một công việc ổn định ! Em sao thể cứ làm ở đây chứ !”

- JH, JH, em đang nghĩ gì vậy? Có nghe anh nói ko?

- Dạ? À vâng, em có nghe !

- Em thấy thế nào?

- Vâng em sẽ suy nghĩ !

- Em còn suy nghĩ gì nữa ! Chắc chắn là fải nghỉ thôi ! - Min từ đâu xuất hiện

- Min đó à! Hyung tưởng em ra ngoài rồi !

- Dạ hyung, em mới về ! Hyung cứ cho cô ấy nghỉ đi hyung ! Hồi năm ngoái em cũng làm luận văn tốt nghiệp hyung thấy em bận thế nào đấy !Chỉ có tập trung vào làm thôi mà còn vất vả nữa là ! Mà thời gian nộp luận văn đâu còn nhiều ! - Min nói chắc nịch

- Vậy cứ thế nhé JH ! - Jae quay nhìn JH vỗ vai trong khi cô còn đang tròn mắt vì sự xuất hiện của Min

- Dạ ! Em cảm ơn anh !

- Hôm bảo vệ luận văn có cần anh đưa đi ko? Cho nó khí thế !

- Dạ thôi anh à! Các anh mà đi thì mấy cô giào giết em ! - JH lắc đầu sợ sệt

- Ờ anh quên !

Quả là chẳng có ai hiểu cô hơn các anh !


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


- Họ cho cậu tạm nghỉ rồi à?

- Ừm !

- Sau khi tốt nghiệp cậu có quay lại làm ko?

- Mình cũng ko biết nữa ! Mình đã tìm đc một công việc ổn định ở VN ! Mình nghĩ sau khi tốt nghiệp mình sẽ về VN làm !

- Cậu đã nói cho họ biết chưa?

- Cái này…………mình tính bao giờ đi thì nói sau ! Mà cái luận văn của cậu thế nào rồi?

- À, tớ xong rồi ! Vừa gửi cho cô giáo nhờ cô ấy xem còn hổng chỗ nào thì mình chỉnh sửa nốt! Tuần sau nữa mình nộp về nhà trường ! Cậu làm đến đâu rồi?

- Dạo này bận quá ! chưa đâu vào đâu cả ! Còn fần tiếp thị môi trường chưa có xong ! Tối nay mình làm nốt fần đó ! Sáng mai gửi cho thầy sớm ! Chắc dễ thì fải cuối tuần sau nữa mình mới nộp đc !

- Ừm làm gì thì làm ! Cố gắng làm hết mình ! Nhớ hạn nộp nha !

- Mình biết rồi ! Cậu đi nghỉ trước đi!

Cô bạn lặng lẽ bước ra khỏi phòng JH. Giờ chỉ còn lại một mình cô ! Nhìn vào cái màn hình vuông đầy chữ có chút gì đó nhớ về anh ! Sao tự nhiên lại nhớ về anh nhỉ ! Vớ vẩn quá ! Cô biết anh đối với cô chỉ như một người em gái vậy mà vẫn cứ nhớ ! Con gái ngốc thật !

Lắc đầu để lấy lại tinh thần, cô quay trở về với bài luận văn còn dang dở của mình. Bài luận văn này chính là thành quả cố gắng của cô trong suốt bao nhiêu năm học tập, cô nhất định phải làm nó cho thật tốt. Nhất định fải làm cho thật tốt ! Cô miệt mài với tập tài liệu, từng trang vở, dán mắt vô màn hình máy tính. Bỗng những con số, những từ thuật ngữ đột nhiên mờ dần trước mắt cô.

Tách……tách……tách

- Ashiiiiiii! Lại chảy máu rồi ! - Cô vội vã đứng dậy lấy khăn giấy

Thế nhưng, vừa đứng lên cơn đau đầu vô duyên chợt ập đến. Cô chao đảo rồi ngã khuỵ Bàn tay vô tình kéo tập tài liệu rơi xập xuống đất !

- JH, có chuyện gì vậy ? - Cô bạn vội vã chạy vào ! - Mình nghe thấy tiếng động lớn !

Cô bạn tròn mắt nhìn JH bất tỉnh dưới sàn nhà lạnh lẽo

- Jun Hee ! Jun Hee ! Cậu làm sao vậy ! Mình đưa cậu đến bệnh viện nha !

Jun Hee nặng nề xua tay

- Ko sao ! Mình ko sao! Đỡ mình lên giường là đc rồi ! Mình chỉ cần ngủ một lúc thôi !

- Vậy ko đc đâu ! Nhìn cậu yếu lắm ! Mình đưa cậu đi bệnh viện !

- Ko sao mà ! Mình chỉ cần nghỉ ngơi một chút thôi !

- Ashi ! Sao cậu bướng bỉnh vậy ?

- Thật sự ko cần mà ! Cậu đỡ mình lên giường là đc rồi !

- Omo ! cậu bị chảy máu cam kìa ! Có thật là ko sao ko?

- Thật mà ! Mình đỡ rồi ! Dìu mình lên giường đc ko?

- Cậu thật là ! Dù sao thì cũng fải biết quan tâm đến sức khoẻ của mình chứ ! Cậu thế này thì đến hôm đó liệu có thể bảo vệ luận văn tốt đc ko?

- Chỉ sáng mai là khoẻ lại thôi ! Cậu còn lạ gì mình nữa ! - JH gượng gạo nở nụ cười

- Được rồi ! Được rồi ! Mau nghỉ đi ! Cậu cái gì cũng muốn làm theo ý mình !

Cô bạn nhẹ nhàng kéo cánh cửa lại. Chờ cho cô bạn đi hẳn cô mới vật vã ôm lấy đầu mình ! Toàn thân đau nhức khó chịu ! Chắc tại làm việc quá sức thôi ! Cô mê man chìm vào giấc ngủ.

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP XII

- Jun Hee ! Chúc mừng cậu! Bằng giỏi nha !

- Cảm ơn cậu ! Cậu cũng bằng giỏi còn gì !

- hì hì !

Cô cầm bó hoa trên tay mừng rỡ ! Ko biết các anh sẽ thế nào khi cô nhận đc bằng giỏi nhỉ ! Cô thích thú với những suy nghĩ của mình ! Quả là ông trời còn thương cô! Giật mình sau cái vỗ vai, JH quay lại nhìn tròn mắt !

- Dạ chào chú ! Chú cần hỏi gì ạ !

- E hèm ! À chú cần tìm ………….

- Thôi đi Yun hyung ! Đừng có trêu cô ấy ! - Ông chú thứ hai nói - JH, là bọn anh đây!

Cô nghiêng đầu nhìn soi mói. Cô chợt nhận ra cái giọng hơi hơi rè rè của Su ú

- Các anh ! - Cô dáo dác nhìn quanh - Sao các anh lại đến đây !

- Hôm nay là ngày em tốt nghiệp mà ! - Ai kia nom na ná Jae

- Nhỡ có ai bắt gặp thì sao?

- Đến em suốt ngày gặp bọn anh mà còn chẳng nhận ra thì ai nhận ra nổi ! - Hình như là Su ú

- Chúng ta chụp một kiểu đi ! - Có lẽ là Chun

Bỗng đâu có cô bạn đi tới

- JH, cậu đang làm gì đó ! Lớp trưởng nhắc lát nữa xong lễ tốt nghiệp chúng ta đi liên hoan đó !

- Mình biết rồi !

- Ơ, ai đây?

- Họ hàng nhà mình ! Mấy chú qua thăm!

- Tớ tưởng họ hàng nhà cậu ở VN hết rồi!

- À, thì………..họ qua đây chơi mà!

- Này cháu ! - Chun từ tốn nói - Cháu có thể giúp chú chụp mấy tấm ảnh ko?

- Dạ ! - Cô bạn sợ sệt cầm lấy cái máy ảnh

Tách………

- Cảm ơn cháu nhiều !

Chun đang tính cầm tay cô bé rồi nhẹ nhàng đặt môi mình lên thì cô bé đó vội vã chạy mất ! 5 người cười rũ rượi

Có lẽ au nên tả sơ qua về hình dạng của các oppa cho mọi người hiểu thêm !

Xiah Junsu : Tóc xoăn, thêm mấy cái ria mép và mấy cái nếp nhăn trên trán !

Yun : Tóc vàng, buộc, mấy cái nếp nhăn trên trán thêm cái mụn ruồi to đùng cạnh mồm

Jae: Tóc mái che hết nửa mặt , bạc gần hết ! Làm thêm quả kính con cào cào ! hú ! Da nhăn nheo!

Chun : Răng rụng gần hết ! Nốt ruồi giữa mũi ( nốt ruồi vô duyên )

Max : Chống gậy, Da nhăn , mặt đầy sẹo ???

( Đó, chẳng trách cô bạn chạy nhanh là fải ! Công nhận là bà stylish tài năg !)

- Yun à ! Trong đời làm ca sĩ của chúng ta chưa bao giờ bị người ta sợ mà bỏ chạy như hôm nay ! - Jae ngậm ngùi

- Chắc tại chúng ta đẹp quá mà ! - Yun chớp chớp mắt

- Fan gọi hyung là gấu ngố là fải ! - Su gõ vào đầu Yun - Thôi, chúng ta đi thăm trường JH đi !

- Hic chưa bao giờ Jae bị mọi người nhìn thế này cả !

- Thôi nào Jae, đi đi ! Tối về Yun bù cho ! Hay đứa nào nhìn Jae Yun oánh cho nha !

- Hai hyung có thôi đi ko? - Chun càu nhàu - Ở đây ko có đc đâu ! Gớm nữa ! Có gì tối về đóng cửa bảo nhau ! Đem ra đây cho thiên hạ hóng hớt à?

- À , JH này, vì em đc bằng giỏi nên bọn anh có cái này tặng em ! - Min đưa cho JH

- cái gì đây anh? - Cô cẩn thận nhận lấy món quà - một tờ giấy nho nhỏ

- Em cứ xem đi !

Cô đọc từng dòng chữ !

- Woa ! Buổi concert cơ à ! Hì ! - Mắt cô sáng lên

- ừm ! Dream concert !

Cô ngừng lại một chút ở chỗ ghi ngày biểu diễn ! Nó………….trùng với ngày……..cô về VN

- Em sao vậy ? Ko đi đc à?

- Dạ ko! Em đi đc ! Nhất định em sẽ đến !

“ Mình có nên nói cho họ ngay bây giờ ko! Hay cứ ra đi trong im lặng thôi ! Trùng ngày, giờ cũng sát nhau ! Mình chỉ đủ thời gian để xem nửa buổi concert thôi ! Như vậy là họ sẽ ko thể đưa mình ra sân bay đc rồi ! Aigoo! “


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Ngày cuối cùng là sinh viên ! Tuy mệt nhưng mà vui lắm ! Trở về VN chắc cô sẽ nhớ nơi này lắm ! Bao nhiêu vất vả ! Bao nhiêu nước mắt ! Cả những con người thân thương kia nữa ! Nhớ lắm ! Và anh……….! Chắc chắn người là cô nhớ nhất là anh rồi ! Nhớ đến từng lời nói của anh với cô ! Tất cả về anh !

Trở về nhà khi đã muộn ! Mệt mỏi ! Uể oải cầm lấy chai nước uống ! Cơn đau đầu ập đến !

“ Dạo này yếu quá ! Cứ đau đầu hoài ! Uống thuốc mãi chả khỏi ! Mình có lẽ nên đi bác sĩ thì hơn ! “

Lắc lư cái đầu cô chui vô cái phòng bé tẹo của mình ! Mọi thứ bây giờ đã tuyệt vời hơn cái hồi mà cô mới qua đây rồi ! Tay trắng ! Ko có một thứ gì hết ! Làm thêm ! Tất cả là con số 0 tròn trĩnh !

Cô sang đây kiếm một tấm bằng tử tế, để có một công việc ổn định ở VN, và thay mẹ nuôi em ! Cô từ lâu đã thay ba làm trụ cột gia đình ! Và bây giờ, cô đã thành công! Nhờ có các anh ! Có sự giúp đỡ vô điệu kiện của các anh ! Chưa bao giờ cô nghĩ mình có thể gặp được những người tốt như thế ! Chưa bao giờ….cho đến khi…….gặp các anh ! Chuyến này trở về VN ko biết bao giờ mới có thể quay trở lại vùng đất thân yêu này ! Về VN nam rồi chắc cô sẽ bận rộn lắm ! Còn cậu em năm cuối ĐH nữa ! Haizzzzzzzzz!

Giấc ngủ bình yên !


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Cô bắt xe buýt đến phòng khám


- Chào bác sĩ ! Cháu cần kiểm tra sức khoẻ !

- Cháu thấy trong người thế nào?

- Dạ……..

Cô cẩn thận kể lại những triệu chứng khó chịu mà cô gặp trong suốt thời gian qua.

- Cháu qua kia làm xét nghiệm máu nha !

- Dạ, vâng !


```````````

Cô bước ra khỏi phòng khám . Mỉm cười !


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


- Sắp có buổi concert mà sao chúng ta lại rảnh thế này??? - Su ngồi ngáp dài

- Xong fần của chúng ta rồi mà ! - Yun ngao ngán nhìn đống sao hạc - Có một tuần nghỉ ngơi !

- Hay chúng ta đi đâu đó chơi đi ! - Jae sáng mắt

- Jae thích đi đâu?

- Chúng ta ra biển đi ! Dù sao dạo này cũng nóng quá trời !

- Đúng đó ! Đúng đó ! - Su hưởng ứng !

- Èo ! Hyung chỉ thích khoe body ! - Chun bĩu môi !

- Đẹp thì fải khoe chứ ! - Yun bênh - JH em đi cùng bọn anh nha !

- Dạ ?

- Đi biển cùng bọn anh đi !

- Nhưng………..

- Em đi đâu à?

- Dạ ko!

- Vậy thì đi ! Mai chúng ta đi luôn ! Yeah ! - Yun nhảy lên sung sướng ! - Mà JH này, anh chưa có ăn món ăn VN bao giờ, hay mai em nấu cho bọn anh đi !

- Dạ vâng !


Vui !!!!!!!!!!!!!


END XII

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP XIII:

- Su à! - Chun lay lay - Dậy đi mọi người đang chờ kìa !

Su cựa mình kéo chăn chùm kín đầu

- Dám trốn hả ! - Chun trợn mắt nhìn đống chăn - Có dậy ko ? Ko dậy là Chun dùng biện pháp mạnh đó !

------------ko động đậy-------------

- Có nghe Chun nói ko ?

-------------im thin thít--------------

( quạ bay lá rụng !)

“ ko thể dùng biện pháp mạnh với tên Su ú này đc ! Ta phải dùng cách khác ! Cách à………cách ơi…………cách ơi ………….cách à !”

Chun xoa cằm suy nghĩ ! ( bóng đèn sáng ! hú )

- Oai ! Su ko dậy thì đành vậy ! Mọi người đang tính ra biển chơi đá bóng, thế này thì chắc phải để Su ở lại rồi ! Chun đi bảo mọi người gọi cho SNSD đến chơi cùng vậy ! Mà tự nhiên dạo này lại thấy mấy cô ấy xinh ra chứ ! - Chun cười nham hiểm

1………….2……….3

- Ai bảo Su ko đi ! Chun cứ thử cọi mấy cô ấy đi rồi xem Su xử Chun như thế nào ! Gọi đi !

Su bật dậy nói một thôi một hồi ko nghỉ làm Chun phì cười

- Chun cười cái gì hả? Hay lắm ý mà cười ! Đi ra cho Su thay đồ ! Hừm !

Chun bụm miệng nhún vai ra ngoài !


Trong phòng Yun Jae ! hú hú !

Jae nhẹ nhàng bước đến cạnh giường Yun

- Yun ơi ! Dậy thay đồ còn chuẩn bị đi chứ ! Muộn rồi đó !

--------im lặng---------

( Jae nổi điên độ 1)

- Yun ơi ! Mọi người đang chờ kìa ! Dậy đi ! Leader sao lại dậy muộn nhất đc !

-Jae để cho Yun ngủ thêm một tí đi ! Khiếp Jae già rồi hay sao mà ngủ ít thế !

( Bốc hoả ! Nổi điên độ 2 !)

- Này tên Gấu dở hơi kia ! Vừa nói cái gì đó hả ?

Yun kéo tay Jae làm Jae ngã lên trên chiếc giường bé tẹo của anh !

- Còn sớm lắm Jae ! Nằm đây với Yun thêm 5 phút nữa thôi rồi chúng ta dậy !

Cậu Boo đang mỉm cười mãn nguyện thì thấy buồn buồn !

- Này Jung Ỵunho ! Cậu làm cái gì đó hả?

Jae quay ra nhìn cái bản mặt Yun mắt thì nhắm, miệng thì cười nham nhở còn tay thì lần xờ quanh người cậu !

- Dậy ngay ! Ko có ngủ thêm gì nữa !

Yun vẫn ôm chặt lấy cậu !

( Nổi điên độ 3 )

Jae dùng hết sức bình sinh đạp cho Yun một cái dính vô bờ tường ! hú ! ( Vợ chồng bạo lực ! )

- Hừm cứ thử một lần nữa xem! Đi vô nhà xác ngủ luôn đó !

Yun bí xị kéo lê cái chăn bị rơi xuống đất đặt lên giường, vừa đi vừa lẩm bẩm !

- Vợ mới chả con ! Mới sáng sớm mà đã bạo lực !


Còn bé Min thì sao???

Đang ngủ mơ nói mớ !

- Một cái đùi gà nè ! Hai cái đùi gà nè ! Ba cái đùi gà nè ! ………….( ???)

Bốn con ma mò vào trêu !

- Min ơi ! Ai làm đùi gà cho em thế ! - Jae sung sướng hỏi

- Dạ Jae hyung ! - Vẫn còn mớ

- Cho hyung ăn với ! - Xiah cười nhăn nhở

- Ko cho ! Em để dành cho người khác rồi ! Ko cho hyung ! - Min nổi quạu

- Em để dành cho ai vậy? - Bốn cặp mắt nhìn nhau bất ngờ !

- Ko nói cho các hyung biết đâu ! hì hì !

- Min nhà mình mà cũng có lúc cười ngu dữ hyung ! - Su tít mắt - Mà thằng ku nó để dành cho ai hyung nhỉ !

- Hỏi tiếp nghe coi !

Bốn con người hí hửng xoa tay sung sướng

- Min à ! Em thích ai?

- Hì ! Em có thích một người !

Su thì thầm

- Sao nó cười ngu dữ vậy hyung???

- Im nào ! Để hyung thăm dò đã !

- Min nói cho hyung biết em thích ai đi ! - Giọng Jae ngọt sớt - hyung có biết người đó ko?

- Hyung có biết mà ! Người đó là…………

Đang đoạn gay cấn thì !

Phịch …………………! ( Cái túi hành lí trong của Yun trượt tay rơi xuống ! )

Min uể oải mở mắt !

- Uả ! Sao mọi người ở hết đây thế này???

Ba người nhìn Yun vừa ngao ngán vừa tức giận ! Lần lượt bước qua Yun và ko quên ném cái nhìn thù hận về fía anh!

- Hứ ! Mình có làm gì đâu ! Tại cái túi hành lí nó rơi ấy chứ !

- Sao mấy hyung ở trong phòng em?

- Lúc nãy em ngủ nói…………….

Chưa kịp nói hết câu thì bị Jae bụm miệng lôi đi ! Để lại bé Min ngơ ngác nhìn quanh!

…………………

- Chúng ta qua đón JH hả hyung ? - Su nhìn Jae chớp chớp hai con mắt !

- Có lẽ thế! Để hyung gọi điện !

Tút………….tút……………tút………..

- Alo?

- JH à ! Bọn anh qua đón em nha !

- Thôi để em đến đó ! Chứ hôm nay bạn em ở nhà ! Các anh mà đến là em tiêu đời !

-Bạn em là fan của bọn em hả? -Jae cười sung sướng

- Dạ vâng ! Thôi cúp máy đi anh ! Em đến giờ đây ! Đồ ăn em chuẩn bị rồi ! Anh ko fải chuẩn bị gì nữa đâu !

- OK ! - Vẫn nụ cười tự sướng đó !


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


- YA ! Lâu lắm mới đc ra biển ! Thích quá ! - Yun dang hai cánh tay khoan khoái

- Tự nhiên đến đây làm em nhớ đến bài Picture of you ! - Su mơ màng

- Ừm ! Chúng ta quay bài đó ở biển ! Cũng lâu lắm rồi !

Họ thi nhau chạy xuống nghịch nước ! Vui lắm ! Từng đám bọt nước trắng xoá tung lên! Cười nói ! Hò hét ! Mặt trời rực rỡ đằng xa liệu có rực rỡ bằng họ ko? Té nước ! Lâu đài cát ! Những việc trước đây họ chưa có cơ hội làm ở biển hôm nay họ sẽ làm hết !

Nụ cười ấy ! Cô muốn giữ lại tất cả ! Ko phải là những nụ cười giả tạo mà những nụ cười nở ra từ những trái tim ấm áp ấy ! Tuyệt vời lắm ! Cô sẽ lưu tất cả ở ngay đây, trong trái tim này ! Nụ cười của họ đẹp hơn bất kì thứ gì rực rỡ trên bầu trời kia ! Đây sẽ là kỉ niệm tươi sáng của cô về họ ! Về Việt Nam ! Cô nhớ họ ! Rất nhớ !


- ơ ! JH em ko có mang nước uống à? - Jae nhìn đống đồ ăn ngơ ngác

- Thôi chết ! Tối qua em nhớ là đã để nước vào rồi mà !

- Đành vậy ! Chúng ta phải đi mua nước thôi !

- Ở gần đây có hàng nước đó ! - Chun gợi ý

- Sao em biết ? - Jae tròn mắt nhìn Chun

- Em có đến đây 1 lần rồi !

- Vậy em đi mua nha !

- JH đi cùng em ! - Chun nhìn JH nháy mắt

- Đừng có làm gì JH đó ! - Su lừ lừ đằng sau Chun

- Su cứ như ma vậy ! Thôi Chun đi đây ! Ngay đây thôi nên đi bộ cũng đc rồi ! đi thôi JH!

Cô lon ton chạy theo sau Chun

………………..

- Để em gọi đồ uống cho họ cho ! - JH hăng hái

- Em nhớ hết rồi sao Junnie? - Anh cười toả nắng

- Một năm rồi mà ! Sao em ko nhớ cơ chứ !

- Ờ ! Cũng một năm rồi ! Mau thật ! - anh thở dài

- Ừm ! Nhanh thật ! - Cô nhún vai hít một hơi dài tận hưởng giây phút bên anh

Cô sắp về VN rồi ! Chẳng lẽ cứ giấu mãi thế này? Cô muốn anh hiểu dù cô biết câu trả lời của anh ! Cô nhìn thẳng về fía trước, nhẹ nhàng lên tiếng :

- Một năm rồi ! Ở ngôi nhà ấy ! Em sẽ nhớ mọi người lắm ! Nhất là một người…..cho em biết thế nào gọi là tình yêu ! Một người cho em biết……….mối tình đầu của em rất đẹp !

Anh dừng lại một chút

- Một người cũng đi lên từ cái nghèo khổ !

- Junnie à!

Cô vẫn tiếp tục, đều bước tiến về fía trc

- Một người dành tặng riêng em một cái tên !

Anh ngạc nhiên

- Một người có giọng nói………….trầm ấm! Người ấy……..chắc anh biết chứ Chun !

Anh lặng lẽ bước đến gần cô ! Ôm từ sau bờ vai mảnh mai của cô !

Từ xa………một người……….im lặng…………..

END XIII

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP XIV:

Anh thì thầm bên tai cô :

- Junnie à ! Cảm ơn em ! Cảm ơn em một năm qua đã chăm sóc bọn anh ! Cảm ơn em đã giúp bọn anh khỏi bị quấy rối bởi SNSD ! Và…….cảm ơn em……..đã dành cho anh…..tình cảm này! Cảm ơn em………em gái yêu quý của anh !

Anh bỏ cánh tay khỏi bờ vai cô, khẽ xoa lên mái tóc đang bị gió biển hất tung

- Cảm ơn em nhiều lắm Junnie à ! - Anh mỉm cười nhìn cô

Cô giờ muốn khóc lắm nhưng mà ko được khóc ở đây ! Cô ko dám nhìn thẳng vào anh ! Ánh mắt cô lảng tránh cái nhìn của anh !

“ Jun Hee! Mày có đau ko? Làm sao mà ko đau cho được ! Có ai thất tình mà ko đau chứ ! Mày có hối hận ko? Hối hận ư? Hình như là có một chút ! Hối hận là tại sao lại nói ra những lời này mặc dù biết anh sẽ trả lời như vậy nhưng mà vẫn rất đau ! Trái tim mình, nó còn đập ko nhỉ ! Nhưng……..có một điều ko hối hận…….đó là……..mình đã được gặp anh, là cô gái may mắn hơn bất kì cô gái nào ! Ko được khóc Jun Hee ! Ko đc khóc ! Là do mày lựa chọn ! Dù thế nào cũng ko đc khóc ! Hôm nay là một ngày vui mà ! Sẽ ko có cơ hội lần thứ hai nữa đâu ! Cho nên……dù đau thế nào cũng phải cười ! Cười lên JH ! Cười lên để có thể vui vẻ ra đi ! Cười lên để các anh còn nhớ đến mình ! Cười lên ! “

- Oppa ! Chúng ta về mau thôi ! Mọi người đang chờ đó ! - Jh cười toe trc anh

- Chúng ta cùng về nào ! - Anh cười đáp trả cô

“ Junnie à ! Anh xin lỗi ! Anh xin lỗi em ! Em gái của anh ! Anh sẽ nhớ về em ! “

Tiếng sóng biển rì rào hoà âm với những tiếng cười vui vẻ ! Lần đầu tiên đến một bờ biển ở Hàn Quốc, lần đầu tiên cô đi cùng các anh đến đây, lần đâu tiên nấu món ăn VN cho các anh, lần đần tiên nói lời yêu và cũng lần đâu tiên bị từ chối ! Câu từ chối nhẹ nhàng ! Tất cả đều là lần đầu tiên !

- Ya ! Món ăn VN ngon quá JH ! - Jae suýt xoa - Hôm nào dạy anh nha !

- Hì ! - Cô sung sướng cười

Kết thúc một ngày ở biển……………….


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Tối nay là biểu diễn rồi ! Chúng ta fải ra từ sáng sớm để còn duyệt lại ! - Yun thích thú

- Thế sao còn đủng đỉnh ở đây ! Còn ko mau nhanh lên ! - Jae giục

- Biết rồi ! Jae gọi điện nhắn JH đi ! Ko nhỡ cô ấy quên thì sao !

- Gọi lúc nãy rồi ! Cô ấy ko có quên đâu !

- Yun hyung ! Mấy sợi tóc của em cứ dựng ngược lên ! Hyung vuốt xuống cho em ! Em xin lỗi Jae hyung !

- Chun đâu mà kêu hyung ?

- Chun đang tắm ! - Su cười ranh ma

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Cậu về VN luôn à? - Cô bạn phụ JH dọn đồ

- Ừm ! Ko phải đi tiễn đâu !

- Sao ? Cậu về VN mà sao mình ko ra tiễn đc chứ ! đi chuyến này biết bao giờ chúng ta mới gặp lại nhau ! - Cô bạn ngơ ngác nhìn JH

- Mình ko có ra sân bay luôn ! Mình fải đi qua thăm mấy người trc đã !

- Ờ ! Thôi chết ! Hôm nay có buổi concert !

- Ờ ờ ! vậy cậu cứ đi đi !

- Mình sẽ nhớ cậu lắm JH à ! - Cô bạn ôm lấy JH

- Mình cũng sẽ nhớ cậu !

- Về VN nhớ thường xuyên nhắn tin cho mình nha !

- Ừm !


…………….5h chiều…………

- Lên đường bình an nha ! - Cô bạn gọi với theo cái taxi

Giờ phải đến sân vận động ! Hi vọng ko có gặp cô bạn ở đó ! Hừm ! Đây sẽ là lần cuối cùng cô đc gặp các anh ! Lần cuối cùng đc nhìn thấy các anh bằng xương bằng thịt ! Chỉ có thể xem nửa buổi concert, nhưng như thế cũng tuyệt vời lắm rồi ! Đây sẽ là món quà đẹp nhất mà ông trời đã ban tặng cho cô !

Tiếng nhạc đã bắt đầu vang lên ! DBSK là nhóm đầu tiên biểu diễn ! May quá ! Các anh mà là người biểu diễn cuối cùng thì cô chỉ có nước đập đầu vào gối mà chết thôi !

Họ trên sân khấu quả là khác với thường ngày ở nhà ! Có cái gì đó mãnh liệt hơn, mạnh mẽ hơn, có lẽ là tình yêu đối với nghệ thuật đã biến họ thành như thế ! Từng bước nhảy, từng giọng hát, hoà quyện vào nhau tạo nên một bức tranh đẹp tuyệt vời ! Những tiếng reo hò, những tiếng cổ vũ, tiếng cười nói , fan của các anh thật là nhiều ! Tự nhiên cô cảm thấy tự hào về bản thân mình ! Cô muốn hét to lên cho mọi người biết rằng cô - Jun Hee này đã từng sống chung với họ một thời gian, cô là một người siêu may mắn ! ha ha ! Liệu có ai tin ko nhỉ !

Cô đưa tay nhìn đồng hồ ! Đã đến lúc cô fải đi rồi ! Tạm biệt các anh ! Tạm biệt Hàn Quốc ! Tạm biệt mọi người!

Bỗng……….

- Lâu rồi mới đc trò chuyện với các bạn thế này ! Các bạn có còn nhớ chúng tôi ko ạ? - Là giọng của Yunho

- Này Yun sao cậu lại nói vậy ! Dĩ nhiên là fan sẽ nhớ chúng ta rồi ! - Cái kiểu tự sướng của Jae

- Vâng, hôm nay chúng tôi có một món quà muốn gửi đến cho một người bạn, một người em gái đã chăm sóc chúng tôi trong suốt một năm qua ! Tuy chúng tôi ko thể nhìn thấy cô ấy nhưng chúng tôi biết cô ấy đang ở đây !

Họ đồng thanh hô lên

- Cảm ơn em ! Cảm ơn em nhiều lắm ! Bài hát này sẽ dành tặng cho em !

Bên dưới xôn xao ! Họ thật sự tò mò ko biết đó là cô gái nào !

Còn cô, trong một góc tối của sân vận động ! Nước mắt đang rơi ! Hạnh phúc quá ! Dù rất muốn ở lại mãi bên các anh nhưng……ko thể được nữa rồi ! Cô ko thể ở bên các anh đc nữa ! Ko thể !

Cô quay người lặng lẽ bước ra ngoài ! Vẫy một chiếc taxi đến sân bay ! Nước mắt lăn dài trên má !


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sân bay, 9h pm

Chỉ còn 2 tiếng nữa là cô sẽ lên máy bay rời khỏi đây ! Ko có ai ra tiễn ! Nhưng như thế cũng tốt, nếu như các anh đến, cô sợ mình sẽ ko đủ quyết tâm để bước lên máy bay mất !

- Chuyến bay từ Seoul đến VN sẽ cất cánh vào lúc 11hpm mời quý khách làm thủ tục lên máy bay !

Đã đến lúc rồi ! Cô ngoái lại phía sau như cố níu kéo một thứ gì đó ! Cô còn chờ đợi gì ở đây chứ ? Họ sẽ đến tiễn cô sao? Hay tất cả sẽ giữ cô lại ! Sao có thể, đúng ko ? Lên đường nào Jun Hee !

- Chúc hành khách lên đường bình an !

Trời đột nhiên mưa to quá ! Hà ! Nhưng mà nó hợp với tâm trạng cô lúc này ! Bước chân về fía văn phòng làm thủ tục

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sân vận động

Phần biểu diễn của DB cũng đã kết thúc. Họ vội vã chạy vào phòng thay đồ ! Tiếng reo hò vẫn còn fía sau họ

- Chúng ta gọi điện cho cô ấy đi !

Yun rút điện thoại bấm số !

Tút……..tút……….tút

- Cậu gọi điện cho ai đó Yun? - Anh quản lí bước vào

- Dạ! Em gọi điện cho JH ! Ko biết cô ấy có nghe rõ bọn em hát ko?

- JH à? Hình như hôm nay cô ấy về VN mà ! Hôm nọ cô ấy đến xin phép với tôi rồi ! Cô ấy ko nói với mấy cậu sao?

5 người đưa mắt nhìn nhau ngạc nhiên

- Cô ấy ko nói gì với bọn em cả ! Cô ấy nói nhất định sẽ đến xem bọn em biểu diễn mà !

- Nếu có đến thì cũng chỉ xem đc nửa buổi concert thôi !

- Chuyến bay lúc mấy giờ hả anh?

- Hình như là 11h gì đó ! Tôi ko có nhớ lắm !

- Bây giờ là mấy giờ rồi?

- Bây giờ là……….11h30’ rồi !

Họ ngồi thụp xuống chiếc ghế nghỉ !

Muộn rồi ! giờ có đến sân bay cũng chẳng thể nào gặp được cô ấy mà nói lời tạm biệt ! Tại sao cô đi mà ko nói với các anh một tiếng chứ ! Cô còn sợ gì chăng?

Trong đầu họ quẩn quanh những câu hỏi đại loại như thế ! Mặt ai cũng đăm chiêu suy nghĩ !

Kết thúc màn biểu diễn của SNSD. 9 ả đi vào cười nói vui vẻ

- Chúng ta mở tivi đi ! Ủa mấy anh sao vậy?

Họ ko nói gì để mặc cho các cô ấy lay người giật áo

- Tin khẩn ! Tin khẩn ! Chuyến bay từ Seoul, Hàn Quốc đến VN bị gặp sự cố ! Máy bay đột nhiên bị rơi xuống biển ! Các nhà chức trách chưa tìm đc nguyên nhân gây ra vụ tai nạn này. Phần lớn ý kiến cho rằng thời tiết ko thuận lợi. Tuy nhiên họ vẫn đang cố gắng tìm hiểu nguyên nhân ! Hiện nay chưa tìm thấy nạn nhân nào ! Đội cứu hộ đang tiếp tục tìm kiếm ! Thông tin sẽ đc cập nhật vào sáng sớm ngày mai !

Chuyện gì đang xảy ra thế này? Tại sao lại có thể như thế ? Tại sao lại vào đúng chuyến bay mà cô đi? Tại sao? Các anh còn chưa nói lời chào với cô ! Tại sao lại mang cô đi nhanh như vậy?

Họ sững sờ nhìn vào cái màn hình tivi, ngỡ ngàng tưởng chừng như ko thở nổi !

- Anh quản lí ! Đưa bọn em ra sân bay ! - Min gần như thét lên

Tại sao ư? Tại vì anh còn chưa kịp nói lời yêu cô ! Ko đc để cô đi dễ dàng thế đc ! Anh còn có thể làm gì bây giờ? Có ai nói cho anh biết ko? Anh phải làm gì để giữ cô lại bên mình ! Làm thế nào đây?

Chuyến bay đáng ghét ! Tại sao lại như thế ! Cô ko thể chết đc ! Chắc chắn đội cứu hộ sẽ tìm thấy cô ! Chắc chắn sẽ lại mang cô về bên anh ! Chắc chắn là như thế ! Anh ko thể khóc nổi ! Ko thể khóc nổi vì nếu khóc tức là ko còn niềm tin ! Anh phải giữ vững niềm tin dù chỉ có 1% !


~~~~~~~~~~~~~~

Sân bay tràn ngập tiếng khóc ! Có những người đã tìm đc người thân, có những người vẫn đang ôm tim chờ đợi ! Có những tiếng khóc thét vì chỉ nhận đc thi hài ! Có những tiếng hò reo hạnh phúc! Những ánh mắt hồi hộp lo lắng khi có ai đó bước ra !

Các anh cũng vậy ! Nhấp nhổm ko yên ! Chờ đợi và chờ đợi !

.................

- Sau vài giờ tìm kiếm, chúng tôi đã tìm hết đc các nạn nhân ! Chúng tôi thành thật xin lỗi ! Chúng tôi sẽ có bồi thường tổn thất cho từng gia đình !

Từng tiếng thông báo như xé vào lòng họ ! Tại sao lại ko có JH ? Còn JH! Tại sao lại bảo là hết rồi ! Họ lao về phía phòng thủ tục

- Tại sao lại hết rồi ! Còn bạn của chúng tôi ! Hãy tìm tiếp đi ! Chưa thể hết đc ! - Min gào lên

Dám chắc anh sẽ nhảy bổ vào xé toác họ ra nếu ko có các thành viên khác ngăn lại

- Chúng tôi thành thật xin lỗi ! - Người nhân viên sợ sệt nói

- Làm sao có thể như thế chứ !

- Thôi nào Min ! Sớm muộn gì cũng tìm thấy cô ấy thôi ! Chắc cô ấy tấp vào đâu tránh nạn rồi ! Chúng ta đi về thôi ! Chưa hết hi vọng đâu Min ! Đi về rồi chúng ta cùng chờ đợi ! - Jae nhẹ nhàng nói nhưng chính anh cũng ko thể giữ nổi nước mắt của mình

- Tại sao hyung lại khóc ? - Min lừ mắt nhìn Jae - TẠI SAO HYUNG LẠI KHÓC ! HYUNG CÓ BIẾT KHÓC LÀ HẾT HI VỌNG KHÔNG? HYUNG KO ĐƯỢC KHÓC !

Anh túm lấy cổ áo Jae mà gào thét. Ba người kia vội vã ngăn lại.

- Bình tĩnh nào Min ! Ai cũng đều lo lắng cả ! Chúng ta hãy về nhà đã ! Về nhà rồi chúng ta tính tiếp ! - Yun ôm ghì lấy Min mà nói

Họ ngồi trên xe trở về nhà ! Im lặng……………..


END XIV


Còn một charp nữa là truyện sẽ kết thúc ! Cảm ơn mọi người đã ủng hộ !

Au chân thành cảm ơn !

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|

|MT|♥Mine 3bie♥|MT|
Member
Member

CHARP XV :

Rốt cuộc thì họ đang chờ đợi điều gì? Và hi vọng điều gì? Rằng cô ấy sẽ quay về ư ? Phải vậy ko nhỉ?

Nặng nề bước chân ra khỏi xe !

Bóng đen trước cửa nhà !

Ai vậy nhỉ ? Hay tại các anh đang chờ đợi nên kia chỉ là ảo giác ?

Liệu có phải Jun Hee???

Tất cả đều căng mắt ra nhìn ! Cố gắng nhìn !

- Là em phải ko? - Min tò mò nhíu mày bước tới

Cái bóng nhỏ từ từ quay lại!

Vậy chắc chắn là JH rồi ! Nhưng sao cô lại ở đây? Hay đây chỉ là linh hồn cô? Họ từ từ bước tới .

Khuôn mặt dần hiện ra…….



Trong màn đêm………



Từ từ hiện ra……………..



Từng đường nét…………..



Khuôn mặt ấy……………



Là em…………..



Đúng là em rồi ! Liệu đây có fải là một giấc mơ ko? Có thật là em ko?

Min chạy đến ôm ghì lấy cô !

Cô ko biến mất ! Tức là thật rồi ! Đúng là em rồi !

- Anh đã chờ em rất lâu ! - Min thì thầm vào tai cô - Tại sao đi ko nói với bọn anh?

- Min à ! Anh sao vậy ?

Những người khác cũng chạy đến ôm lấy cô như thể giữ cô lại sợ rằng cô sẽ biến mất một lần nữa !

- Đừng bao giờ bỏ đi mà ko báo trước với bọn anh nữa nha !

Cô mỉm cười !

- Nhưng cuối cùng thì em cũng đã về đây rồi mà !

- Em sẽ ko đi nữa chứ?

Cô vỗ nhẹ lên vai các anh, ko trả lời. Cô nghĩ có lẽ họ hiểu

- Hãy nói với anh là em sẽ ko đi đâu nữa đi ! - Min nghẹn ngào nói

“ Cảm ơn các anh đã yêu thương em như thế này ! Em thật sự đã mãn nguyện lắm rồi ! Như thế này là quá đủ với em rồi ! “


……………………

- Vậy là em đã hoãn chuyến bay đó ! - Jae vừa nói vừa đặt cốc nước xuống mặt bàn

- Dạ ! - Cô từ tốn đáp - Em nghĩ em ko thể đi mà ko nói gì với các anh đc ! Nên………

Cả năm người đều chăm chú nhìn cô. Nhìn cô để ghi nhớ khuôn mặt này. Nhìn cô để ghi nhớ những kỉ niệm giữa cô và họ. Nhìn cô để cô…………ko biến mất một lần nữa !

- Ngày mai………bao giờ em đi ? - Min nặng nề trong từng chữ

- Chiều mai ! Chuyến 5h !

- Bọn anh sẽ ra tiễn em !

- Có lẽ là ko cần đâu !

- Tại sao lại ko cần chứ ? Em còn coi bọn anh là người ngoài sao?

- Ko phải ! Ý em là……….fan của các anh……………

- Họ thì sao chứ ! Chẳng lẽ bọn anh đi tiễn bạn mà cũng ko đc sao?

Cô sợ sệt nhìn anh. Cô chưa thấy anh như vậy bao giờ. Thật sự có chút gì đó………

- Em đi cùng anh ra đây một chút ! - Min lôi JH đi !

JH ngơ ngác nhìn anh rồi quay lại nhìn 4 người.

- Cậu ấy mang JH đi đâu vậy Chun? - Su ngây ngô đáp

- Su ko biết đối với Min, Jun Hee là gì sao?

- Su biết rồi !

- JH sắp đi rồi ! Hãy để Min nói hết những gì nó muốn !

Thì ra tất cả họ đã biết ! Tất cả đã biết !

~~~~~~~~~~~~~~

- JH, hãy nghe kĩ những gì anh sắp nói đây ! - Min nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn của cô

- Vâng ! Nói đi !

- JH à ! - Anh hít một hơi thật sâu - Có thể em……. trong lòng em luôn có người ấy, có thể em chưa có một giây phút nào nghĩ đến anh nhưng………bất cứ khi nào em khóc…………..hãy gọi anh! Dù em có ở đâu….nhất định anh cũng sẽ tìm ra em ! Anh sẽ ko để em fải vất vả, ko để em fải đau khổ một lần nào nữa ! Từ lâu, trong lòng anh…………….JH đã là cô gái của anh rồi ! Dù em ko có…..bất kì…….một chút……..tình cảm gì với anh…….nhưng bất cứ khi nào em cần……anh sẽ chạy đến bên em……..nhanh nhất có thể ! Hãy đi cùng anh đc ko JH? Đừng về VN ! Em hãy ở lại đây ! Ở lại đây JH à !

Nước mắt đã đầy tràn, nhạt nhoà………..Cô nhẹ nhàng ôm lấy anh !

- Ko đc Min à…………ko đc đâu anh ! Như thế anh sẽ fải chịu khổ! Ko đc đâu Min ! Em đã gây quá nhiều đau khổ cho các anh rồi ! Em ko thể gây thêm lỗi lầm ở đây nữa ! ko thể ! Chúng ta cứ như hiện tại……………có phải tốt hơn ko? Được ko anh?

Anh sao có thể nói từ chối cơ chứ ! Anh muốn đập phá mọi thứ nhưng hẳn cô ko muốn anh như vậy ! Vì cô ko muốn nên nhất định anh sẽ ko làm! Anh sẽ tự kiềm chế bản thân ! Giờ anh đã nhận đc câu trả lời của cô ! Sao anh có thể níu giữ nữa !

Dừng lại ở đây thôi ! Tất cả đã quá mệt mỏi trong cái mớ tình cảm này rồi ! Dừng lại thôi !


~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sân bay Seoul

- Em lên đường bình an ! - Jae nói

- Đến nơi nhớ gọi điện cho bọn anh nha ! - Yun vỗ vai JH

- Thỉnh thoảng viết thư cho bọn anh ! - Chun mỉm cười

- Khi nào bọn anh sang VN em nhớ dẫn bọn anh đi chơi nha ! - Su thích thú

- đừng quên bọn anh nha ! - Min nhẹ nhàng nói

- Nhất định rồi ! - Cô tươi cười nhìn DB

Họ lần lượt ôm lấy cô. Ko thể níu được nên đành fải chia tay !

Chia tay rồi ! Thật sự đã chia tay rồi !

………..

Máy bay cất cánh………….Tạm biệt mọi người ! JH nhớ mọi người !

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

3 tháng sau

Một buổi sáng bình thường

- Jae oppa ! Em đói rồi ! - Min lay lay Jae

- Em tháng này tăng cân nhiều đó Min ! Anh quản lí toàn mắng hyung ! Em fải ăn kiêng thôi !

- Nhưng mà em đói ! Em ko nhịn đói đc ! Nếu hyung ko nấu em sẽ ra hàng ăn !

- Ok ! ok ! Hyung sẽ nấu cho em ! Nhưng sẽ theo chế độ ăn kiêng !

Jae lại lặn lội vào bếp ! Anh trở lại gian bếp thân yêu nhưng có chút trống vắng ! Anh mỉm cười!

- Jae ơi ! Làm món gì mà thơm thế ! Vợ ai mà đảm ghê ! Yêu cái nào ! - Yun chu mỏ

- Yun có thôi ngay ko ! Mới sáng sớm mà cứ làm trò ! - Jae quay lại lừ mắt với Yun

Yun xị mặt dỗi

- Chunnie ! Sao dạo này ăn mặc sexy vậy hả ? - Su nhào tới chỗ Chun đang đọc báo - Jae hyung dạy cho à?

- Su ú ! Em nói gì Jae của hyung thế hả?

- Chunnie ! Yun hyung bắt nạt Su !

- Đi ra chỗ khác chơi cho Chun đọc báo !

- Người đâu mà lạnh lùng !

King…………koong……………

- Có người đến ! Có người đến ! - Yun lại nhắng lên

- Sao Yun cứ loạn lên vậy ! Mau ra mở cửa đi !

- Ờ ờ !


Cạch………………


Anh hơi giật mình


- Em cần tìm ai?

- Dạ ! Đây có fải là nhà của DB ko ạ?

- Đúng rồi ! - Anh mỉm cười tươi rói

- Chị em………….gửi cho anh bức thư này !

- Chị em?

- Vâng ! Chị Jun Hee ! - Cậu trai đó đáp

- Em mau vào nhà đi !

Cậu trai lặng lẽ bước vào căn nhà mà chị cậu từng làm ở đây ! Một căn nhà rộng và đẹp !

- Mọi người ! Jun Hee gửi thư này !

4 thành viên tròn mắt sững sờ rồi lao về fía Yun như tên bắn

- Có thư của JH sao hyung? Đây là………..

- Cậu ấy là em trai cô ấy thì fải ! Đúng ko em ?

- Dạ ! - Cậu em trai trầm tĩnh đáp

- Hyung, thư viết gì vậy ! Mau mở ra đi !

Họ vội vã xé phong bì mở lá thư của Jun Hee.

Họ mở mắt tròn dần! Rồi có gì ươn ướt trên mắt họ ! Có fải nước mắt ko? Khó thở quá ! Lại chuyện gì xảy nữa đây !

“ Gửi đến những người mà em yêu thương,

Đã lâu rồi mới có thể viết thư cho các anh ! Ko biết các anh có còn nhớ đến Jun Hee này ko chứ trong tim em các anh luôn hiện hữu như những vị thần ! Hình ảnh ấy chưa bao giờ, chưa bao giờ thay đổi cả !

Dù lịch diễn có dày đặc như thế nào cũng phải ăn đầy đủ nha các anh ! Đừng để kiệt sức đó ! Em ko muốn ở đây lại nhìn thấy các anh mệt mỏi ! Cố lên các anh !

Có thể khi các anh nhận được lá thư này em đã ko còn ở đây nữa rồi ! Em chỉ muốn nói với các anh, em cảm ơn các anh! Cảm ơn vì tất cả những gì các anh đã dành cho em ! Tình yêu thương của các anh, sự chăm sóc của các anh nhất định Jun Hee này sẽ lưu giữ mãi mãi cho đến tận kiếp sau !

Mỗi khi ngồi một mình em lại nhớ đến các anh ! Nhớ đến những ngày đầu tiên đến nhà các anh ! Nhớ đến nụ cười của các anh ! Nhớ đến những giọt mồ hôi của các anh ! Nhớ đến những lời nói của các anh ! Các anh luôn là nguồn động lực cho em bước tiếp ! Em cảm ơn các anh !

Có người đã nói với em rằng : dù khó khăn cũng đừng cúi đầu ! Nhờ có câu nói đó mà em đã làm được nhiều thứ mà trước đây em ko dám thử ! Vậy nên…các anh cũng vậy nhé !

Các anh à ! Em đang rất nhớ ngôi nhà ấy ! Nhớ những người mà em yêu thương ! Rất nhớ ! Em nhớ đến những ngày được sống cùng các anh ! Nhớ lắm ! Ở đấy em được yêu thương! Ở đấy em có những kỉ niệm ko bao giờ quên!

Em ko thể viết được nhiều cho các anh! Em chúc các anh luôn hạnh phúc ! Em sẽ mãi nhớ về các anh! Mãi mãi!

Jun Hee. “

- Vậy là sao hả hyung? Là sao hả hyung? - Su tròn mắt

- Đừng hỏi hyung! Hãy hỏi cậu ấy !

- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với Jun Hee ?

Họ đưa mắt nhìn cậu em trai

- Chị ấy……….đã …..đi gặp mẹ rồi !

- Mẹ em giờ đang ở đâu? - Họ thở phào

Cậu em trai ngẩng mặt ngạc nhiên nhìn họ

- Mẹ em……….ko còn nữa rồi !

Họ sững người ngã xuống chiếc ghế sau lưng ! Tức là cô đã nói dối anh để chịu đựng một mình ! Tại sao cô luôn như thế ! Luôn một mình gánh chịu tất cả ! Tại sao lại chỉ luôn một mình?

Vậy là các anh lại để tuột mất cô một lần nữa ! Lần cuối cùng và không có lần tiếp theo nữa !

Thì ra vốn dĩ cô ko thuộc về các anh !

~~~~~~~~~~~~~~

Việt Nam

Trước nấm mồ còn chưa xanh cỏ, họ đứng đó ! Im lặng nhìn! Nước mắt chảy ngược vào tim !

Người con gái mà họ yêu thương như em gái đang nằm đây ! Làm sao có thể gọi cô ấy dậy bây giờ? Mọi khi chỉ cần gọi tên nhưng sao hôm nay cô ấy ko dậy?

“ Jun Hee à ! Em có nghe bọn anh gọi ko? Jun Hee à ! Từ giờ em được ngủ một giấc bình yên rồi nhé ! Hãy ngon giấc ! Bọn anh sẽ mãi nhớ về em ! Jun Hee của bọn anh ! Tạm biệt em ! “

…………..

- Còn số tiền chị ấy vay các anh ! Chị ấy đã để cho em đi học Đại Học ! Sau khi em ra trường em sẽ hoàn trả các anh !

Họ đưa mắt nhìn nhau rồi mỉm cười nói

- Em hãy học thật tốt và sống tốt như chị em ! Còn số tiền ấy coi như bọn anh thay chị em chăm sóc em ! Thay cho lời cảm ơn của bọn anh tới cô ấy !

- Như thế làm sao đc ! Số tiền đâu có nhỏ !

- Giờ em là em trai của bọn anh nên…đừng nói những lời như thế ! - Yun xoa đầu cậu em

Mắt cậu ngân ngấn nước ! Giờ thì cậu đã hiểu tại sao chị cậu cho đến phút cuối đời vẫn còn nhớ đến các anh ấy, vẫn còn biết ơn các anh ấy !

~~~~~~~~~~~~flash back~~~~~~~~~~~~

- Bác sĩ ! Bác có thể giải thích cho cháu tờ xét nghiệm này ko?

- Chúng tôi rất tiếc nhưng tôi nghĩ cháu đã bị mắc bệnh ung thư máu ! Nếu như cháu chưa tin tưởng thì cháu nên đến bệnh viện lớn để kiểm tra lại !

Cô lặng người chết điếng ! Căn bệnh của mẹ cô và giờ cô mang nó trong người ! Làm sao đây ! Cô còn phải chăm sóc em cô ! Cô còn nhiều việc fải làm lắm ! Tại sao ông trời lại mang cô đi sớm như vậy? Ko được ! Cô fải sống ! Nhưng bằng cách nào chứ ! Khi ông trời đã sắp xếp như vậy rồi ! Cô ko chỉ nghĩ cho mình được ! Cô ko thể dành số tiền dành dụm được trong khi em cô thực sự cần nó ! Nếu như cô chữa thì liệu có ai có thể khẳng định rằng căn bệnh quái ác ấy ko quay lại tìm cô lần thứ hai?

“ JH à, ngày ấy sớm muộn gì cũng sẽ đến ! Chỉ là với mình nó đến sớm hơn thôi ! Hãy nghĩ theo một hướng tích cực để sống những ngày còn lại thật ý nghĩa nào ! Em mình sẽ được học hành tử tế ! Và………..mình ko còn fải nhớ đến anh nữa ! Mỉm cười nào Jun Hee ! Mình chắc sẽ là người đầu tiên cũng là người duy nhất biết mình sắp chết mà lại cười ! Ha ha ! Tốt lắm Jun Hee ! Mày làm tốt lắm Jun Hee ! “

~~~~~~~~~~~end flash back~~~~~~~~~~~~~~

1 năm sau

- Ngày mai là chúng ta kết thúc quay MV rồi ! - Su vươn vai khoan khoái

- Ờ ! Cũng ở bờ biển này ! Đẹp lắm !

- Ừm ! Một năm rồi !

“ Jun Hee, tặng em bài hát này: “ Please be mine “ ! Hi vọng em có thể nghe thấy bọn anh hát ! Bài hát này chỉ dành riêng cho em ! MV này cũng chỉ dành riêng cho em ! Bờ biển này là của em ! Ở trên đó em có hạnh phúc ko? Còn bọn anh mỗi khi nhớ đến em lại thấy thật bình yên ! “

5 người họ ngước nhìn lên bầu trời mỉm cười !


END FIC
Ngày 12 tháng 6 năm 2010
Author: Thảo

Truyện đến đây là hết ! Cảm ơn mọi người đã ủng hộ au trong suốt thời gian qua !

wind_love_sky_4ever

wind_love_sky_4ever
Member
Member

thảo vi phải không mày
tao wind nè,nhớ không

4evercass

4evercass
Member
Member

fic hay lam, tks ban nhiu alien alien alien

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết