Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

*

l


Chào mừng bạn đến với diễn đàn

Bài viết mớiNgười viếtVào lúc
Làm quen đi nào cass Wed Jan 02, 2013 9:53 pm
[game] bói vui cùng DBSK Wed Oct 17, 2012 1:27 am
Ành của em , mong được làm quen với mọi ngừơi Sat Jun 30, 2012 2:23 pm
Có thật Cass vs ELF là bạn của nhau ? Sat Jun 30, 2012 2:22 pm
Mong Cass giúp đỡ E.L.F Sat Jun 30, 2012 2:12 pm
Nhanh nhanh gia nhập Boo Fam Fri Jan 27, 2012 8:35 pm
Mong Cass giúp đỡ E.L.F Fri Jan 27, 2012 8:31 pm
Mike Quade out as Cubs manager Thu Nov 03, 2011 9:06 am
australia online casinos Wed Aug 03, 2011 5:57 pm
super fish oil Wed Aug 03, 2011 8:31 am
бесплатно гинекологический осмотр Mon Aug 01, 2011 9:43 pm
cass iu dau Sat Jul 30, 2011 4:17 pm


You are not connected. Please login or register

Chuyện nkà '' DONG BANG ''

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Chuyện nkà '' DONG BANG '' Empty Chuyện nkà '' DONG BANG '' Mon Jun 21, 2010 4:37 pm

chickens2dbsk

chickens2dbsk
Moderators
Moderators

Trước khi pà kon đọc truyện, em "xin có đôi lời giới thiệu":
– Tên fic: [Fic of DBSK's Fan] Chuyện nhà "Dong Bang"
– Tên tác giả: chickens2dbsk và 1 số pn đồng nghiệp như Lơ, ss Vyn , Susu
– Thể loại: em cũng chả xác định được nữa
– Rating: for everybody.
– Tình trạng fic: complete
– Warning: vik hơi "phiu", ai lỡ có "mẫn cảm" quá đến nỗi hao máu thì cấm có vào nhà đòi tiền thuốc men nhớ!
– Nguồn: "Não của em có được coi là "nguồn" không ạ?"
---------------------------------------------------------------------------------
Chuyện nhà "Dong Bang"
<10h30 pm>Phòng tập vũ đạo thuộc quản lí SM Entertainment

"... saranghae... saranghae... yuhwa..."

_ Min àh, anh đã nói rồi mà, đoạn này em xoay nửa vòng qua Su rồi mới hát mà!

_ Không có mà, hôm trước không phải anh đã nói là xoay một vòng qua anh mà?

_ Không, anh sửa lại rồi! Mà anh đã nói cho em vào hôm qua rồi mà? Đừng nói là em không nghe thấy gì hết nhé!

_ Không, hôm qua làm gì có? Anh đâu có nói? Xoay một vòng mà?

_ Nửa vòng!

_ Một vòng!

_ Nửa!

_ Một!

Cuộc "võ mồm" sẽ cứ tiếp tục nếu ko có một vòng đanh thép "vào cuộc":

_ Trật tự!

Cả hai "võ sĩ" nhanh chóng im lặng khi trông thấy Jae bước vào. Jae thả người xuống sàn nhà luyện tập, vừa vơ lấy chai nước bên cạnh vừa nhìn chăm chăm vào hai kẻ "phá bĩnh" bài tập của cậu.

_ Hết chuyện chơi à? Cả hai có biết bây giờ là mấy giờ rồi ko? Ko muốn đi ngủ sớm hay sao mà cứ cãi vã hoài vậy?

_ Tớ làm gì có nói sai? Đúng là đoạn này Min phải xoay nửa vòng rồi mới hát mà?

_ Ko phải mà! Chẳng phải Yun đã nói hôm trước là em phải xoay một vòng à?

_ Nửa!

_ Một!

_ Nửa!

Lại cãi nhau nữa rồi! Hai người này đúng là... Và trong lúc cãi nhau "khí thế", cả hai ko biết rằng có một "siêu ám thủ" đứng ngay phía sau. Thế là... "Cốp! Cốp!"

_ Jae Joong! Sao lại đánh người vậy?

Vừa lớn tiếng, cả Yun và Min đều nghẹn lại bởi cặp mắt giận dữ của Jae! Sợ lắm, mỗi lần Jae làm vậy là y như rằng có chuyện lớn rồi!

_ Cho các người nói lại đấy! Một là thống nhất, hai là đi về, ba là ở lại đây đến sáng luôn!

Cả người Yun lạnh toát dù áo cậu ướt hết vì mồ hôi. Jae cũng từng giận thế này, trong lúc strees, và ko chỉ một lần... Lần nào cũng phải "chật vật" lắm mới dỗ yên được cậu ta. Nhưng lần này thì...

_ Đi về thôi... Em muốn đi ngủ...

Min nhìn nhẹ qua Yun, truyền ý = mắt. Yun sáng mặt ra, cũng "hùa" theo:

_ Uk, ngủ một giấc cho khỏe người rồi tính sau cũng được...

_ Min đưa Jae về nhé?

_ Ko, cảm ơn em, anh đi bộ là được rồi.

_ ...

Yun chăm chú nhìn Jae. Mặt cậu thật sự rất mệt mỏi và hơi tái. Im lặng một lúc, Min nói:

_ Yun này, anh đưa Jae về nhé?

Yun giật nảy mình. "Thần giao cách cảm hay đoán mò mà nó đọc được điều mình sắp nói thế này???" Yun quay lại Jae. Sau "cơn nổi đóa bất thường" thì trông Jae lúc này chả khác gì một con sư tử con đã kiệt sức, chỉ còn có thể tha đi thêm mấy bước nữa là cùng.
_ OK, cứ thế đi. Anh cũng có xe mà.

_ Thế thì Min về trước.

Nói xong, thằng bé mau chóng "chuồn" đi, ko quên để lại một nụ cười "khủng bố" "ông" leader của mình, khiến "ông ta" gần như "sởn gai ốc" hết cả người. Gì chứ ba cái vụ này thì thôi, khỏi nói, Min suy nghĩ có "đầu óc" lắm! Chả hổ danh là "người có suy nghĩ 'chín chắn' nhất nhóm"!

Yun khẽ thở dài, quay lại Jae thì đã chẳng thấy cậu đâu. Nhìn ra cửa mới thấy đang đứng ngoài chờ.

_ Nhanh lên nào, tớ buồn ngủ rồi...

_Uk, thì về...

Gió lướt nhanh qua mặt khiến Yun cảm thấy có thoải mái hơn. Nhưng ko khí thì vẫn thế, im lặng đến đáng sợ! Gần như suốt từ lúc ra khỏi phòng tập đến giờ, Jae chỉ nói đúng có một câu "Chun và Su đang đợi ở nhà", còn ngồi trên xe rồi thì chả nói tiếng nào. Nói thật, Yun cũng hơi thấy khó chịu, trong lòng, dù mặt thì vẫn cố tươi tỉnh. Jae sao thế? Strees vì cái gì? Hay có kẻ bắt nạt cậu ấy à? Tên nào chứ? Hay là cậu ấy bị thương? Hay là mình đã làm gì sai? Hay là... Sao thế này?

Một đống câu hỏi dồn nén muốn bùng nổ mà ko được trong đầu khiến Yun thấy đau đầu. Xét cho cũng thì ko nên hỏi thì tốt hơn! Jae muốn được yên tĩnh mà...

Trong lúc Yun cầm lái suy nghĩ loạn xạ ở phía trước thì phía sau, Jae khẽ nhìn ngắm những ánh đèn đường đang chạy qua trước mắt cậu. Trong lòng cậu, thật ra cũng có nhiều suy nghĩ và vướng bận. Chỉ có điều là cậu ko dám nói... Với một người...
...

Về đến nhà thì đã 11h15. Điện đóm tắt tối thui, chả hơi đâu mà lần nữa. Cả hai bước vào nhà mà cứ canh cánh lo bị nghi là ăn trộm. Mà thật! Cứ cái kiểu đi rón rén đó thì ai mà ko nghi chứ? Mò được xuống bếp (cũng may là chả đụng phải cái gì), Yun mở công tắc. Jae kéo ghế ngồi, lại chăm chú nhìn vào cái lọ hoa Su vừa thay ban sáng. Một đóa cẩm tú cầu màu xanh dương. Lạ, nhưng đẹp. Chung quy thì cũng vì bấn quá, không biết nhìn gì, cũng chả muốn nhìn Yun, nên mới nhìn nó chứ buồn ngủ chết được, mắt mà cứ díu lại thế này, thì ngắm cái nỗi gì!

_ Jae!

Tiếng Yun vang lên làm cậu tỉnh giấc. Thì ra cậu vừa mới định thiếp đi. Tiếng Yun lại cất lên, ân cần:

_ Ko sao chứ? Sắc mặt kém quá! Ai lại đi ngủ vật vờ thế này hả? Lên phòng đi!

Jae cúi đầu, gọi thật nhỏ:

_ Yun à...

Yun hơi ngạc nhiên khi thấy sư tử con đã chịu mở miệng trở lại.

_ Gì nào?

_ Tớ... À mà thôi, chả có gì cả... Tớ đi ngủ đây...

Jae đứng bật dậy. Cậu hơi run. Mỗi lần như vậy Jae lại thường cho tay vào túi quần. Nhưng vì thiếu máu nên khi đứng dậy cậu hơi choáng, như muốn ngã. Yun vội chạy tới đỡ ngay. Bất ngờ tay Jae rút ra khỏi túi quần, để lộ sợi dây chuyền mặt thánh giá. Jae vội giấu đi. Ko giấu được nỗi tự
ái, Yun giật lấy tay Jae, xem xét sợi dây chuyền. Ơ, đây chẳng phải là sợi dây chuyền của cậu sao? Cái sợi dây chuyền mà cậu đã đeo vào cái tối cậu đi karaoke về trễ... Thôi chết, chẳng lẽ Jae biết chuyện ấy? Chẳng lẽ đó là lý do cho cái tâm trạng "trái gió trở trời" của Jae tối nay?

_ Jae à...

_ Của cậu, trả cậu đấy...

_ Jae à, hôm đó tớ...

_ Có đi chơi thì nói một tiếng cũng được, đằng này đã ko nói gì lại về trễ... Lại còn nói dối nữa... Cậu ko biết là đã có người quay cảnh cậu "rong chơi" ở đó à? Lại còn mấy cô bé ở đó nữa chứ? Cậu cố tình trêu tớ phải ko? Lại có người kể cậu quay clip lại để buộc tớ xa lánh cậu... Cậu ghét Jae rồi phải ko?

_ Ko, cái đó chỉ là vô tình thôi Jae à! Cậu đừng có tin vào chuyện đó... Jae à, tin tớ đi, tớ ko hề nói vậy mà...

Jae vùng chạy lên phòng. Yun níu tay lại. Vô tình cậu va phải chiếc ghế cạnh đó. Nó khiến Yun ngã nhào, kéo theo Jae ngã theo xuống. Cả hai lăn đúng một vòng. "Mắt đối mắt", "mặt đối mặt", lúc này Yun mới nhận ra mắt của Jae đang phản chiếu ánh nước. Cậu ấy muốn khóc sao? Chỉ vì cậu thôi sao? Jae cố gắng thở thật nhẹ, thậm chí là cậu đã gần như không thở. Cậu sợ nếu như cậu thở mạnh thì giây phút này sẽ bị "thổi bay" mất đi, có lẽ vậy...

_ Yun? Jae?

_ Yah! Hai người đang làm cái quái gì vậy?

Tiếng của Min và Su vang lên khiến cho cả hai sực tỉnh. Sư tử con vội vàng hất Yun ra và nhanh chóng đứng lên.

_ Không có gì đâu, chẳng qua là tớ đã suýt ngã và Yun đã đỡ kịp... Vậy thôi...
Chun cũng vừa đi xuống. Nghe cách nói và nhìn cả người sư tử con đang run lên thế kia, Chun vừa nhìn chằm chằm Yun, vừa cất giọng:

_ Có thật không vậy?

Jae gật gật, tính nói tiếp nhưng Chun ngăn lại:

_ Thôi được rồi, nếu vậy thì lên phòng thay đồ rồi đi ngủ đi. Được chứ?

Jae lại gật đầu. Vừa lên phòng, sư tử con vừa ngoái đầu nhìn Yun, như thể sợ Yun sẽ bị ai đó bắt cóc.

_ Bọn này không bắt cóc Yun của cậu đâu... Đi lên phòng và đi ngủ đi... Trông cậu mệt lắm rồi...

Lại gật đầu. Đợi cho sư tử con đi khuất, cừu, thỏ và hươu mới xông vào "làm thịt" con hổ:

_ Cậu có tài nói dối Jae từ lúc nào vậy?

_ Anh có biết là Jae buồn lắm ko?

_ Cậu cũng hay quá nhỉ? Bỏ mặc cậu ấy ở nhà một mình trong khi bọn này đến công ty, còn đi chơi tới khuya mới về nữa chứ?

_ Cậu làm cho Jae gần như "mất ăn mất ngủ" chỉ vì cái đoạn clip quay cậu đang tụ tập hội họp rong chơi ngoài quán ngoài xá... Thích lắm hả?

_ Anh làm Jae xuống sức từ hôm đó đến giờ... Giờ cũng gần đến ngày lưu diễn, lẽ nào anh muốn chúng ta xuất hiện với đội hình 4 người? Hay là anh tính hủy show?

Hươu con vừa dứt lời thì bị hai đàn anh "nhảy" vào:

_ Chang Min! Giờ chưa phải lúc nói chuyện đó! Giải quyết chuyện này đã!

_ Xin lỗi ạ!

Su thở dài.

_ Yun, dù sao thì cậu cũng nên...

Chun tính tiếp lời thì chợt Yun nổi cáu lên:

_ Đủ rồi!

Cả ba giật mình. Xét cho cùng thì họ cũng hơi quá...

_ Đừng nghĩ là tớ không quan tâm đến Jae. Thấy Jae vậy, tớ cũng lo lắm chứ? Tớ biết là tớ đã nói dối Jae, nhưng cũng vì không muốn Jae suy nghĩ bận tâm nhiều đấy chứ? Tớ cũng đâu có biết chuyện sẽ đến mức này đâu? Tớ...

Yun không muốn nói thêm nữa. Cậu đã thấm mệt vì phải nghe người khác phàn nàn rồi nên cũng không còn đủ sức để phàn nàn lại. Su cất tiếng:

_ Được rồi. Suy cho cùng thì bọn tớ cũng hơi quá thật... Nhưng cũng chỉ vì lo lắng cho Jae thôi... Dạo này cậu ấy có hơi yếu...

Min tiếp lời:

_ Bình thường muốn ốm đau cũng khó, huống gì là sắp đến ngày lưu diễn...

_ Anh biết...

Thở dài một tiếng, Chun nói:

_ Tớ nghĩ chuyện của hai cậu nên giải quyết ổn thỏa hết đi, trước khi chuyến lưu diễn bắt đầu.

_ OK! Còn chuyện gì nữa không?

Cả ba nhìn lại Yun sau câu nói nửa đùa của cậu.

_ Xin lỗi, tớ không có ý đùa. Chỉ là giống như các cậu đang dặn dò tớ vậy...

_ Thì đang dặn đấy thôi. Cái chính là cậu có làm được hay không!

Yun gật đầu. Cả bốn kẻ "rỗi hơi" cũng nhất lượt thở dài. Công việc, cảm xúc, các mối quan hệ làm họ cảm thấy quá sức. Không biết họ sẽ như thế nào nếu không có duyên bước chân vào "Thánh địa của Âm thanh" nhỉ?
...

_ Nào nào mọi người! Dậy mau nào! Sáng bảnh mắt ra rồi kìa!

_ Yunho... Cho ngủ chút đi... mà...

_ Mai Chủ nhật tha hồ mà ngủ... Hôm nay còn có mấy bài dance cần luyện tập nữa... Nhanh lên...

_ Anh Yun à... Không phải chứ? Mới có... 4h sáng mà...

_ Không nhưng gì hết, dậy đi! Ngay từ bây giờ phải tập thói quen dậy thật sớm để còn chuẩn bị cho concert sắp tới... Nhanh!

Cả nhà DBSK lục đục từ mới 4h sáng. Từ A đến E (không thể từ A đến Z được vì DBSK chỉ duy nhất có 5 người) chỉ có A là sung sức nhất. Số còn lại vừa ngồi dậy đã lo... nằm xuống ngủ tiếp! Cuối cùng, sau những lời nan nỉ, "mua chuộc" + hăm dọa, Yun đã lôi được cả bọn dậy. Chỉ có riêng Jae là vẫn ngủ vùi! (Heo công nhận VIP)

_ Không phải chứ? Jae Joong à, dậy đi!

_ Ư... Còn muốn ngủ mà Su...

_ Ai là Su hả? Tỉnh lại đi nhóc!

Jae ngồi dậy, dụi mắt và nhìn vào kẻ gọi mình. Yun cố gắng xem thử Jae sẽ đối xử với cậu thế nào sau một buổi tối đầy chuyện. Nhưng Jae chả phản ứng gì cả. Thay vào đó là động tác... "trùm mền & ngủ tiếp"!

_ Tớ muốn ngủ thêm chút nữa...

Sư tử con nói bằng giọng ngái ngủ nhất có thể. Yun cũng không nói gì thêm. Cậu chỉ đi ra khỏi phòng và đóng cửa lại. Cậu nghĩ thầm: "Hình như Jae đang tránh mặt mình...". Còn Jae, khi chỉ còn lại một mình trong căn phòng trống, cậu mới bỏ lớp mền đang trùm kín đầu ra. "Mình đang trốn tránh Yun sao?"

...

_ Jae Joong, cậu xong chưa vậy?

_ Xong ngay mà...

Vừa nói, Jae vừa mang nhanh chiếc giày còn lại vào. Hôm nay cả nhóm sẽ đi làm album ảnh hai ngày với title là Summer Dreams (cái này giống như kiểu mơ trước cho chắc, chờ đến hè sau ấy). Khi ai nấy đã yên vị trong xe rồi, manager mới đọc lịch cho cả bọn:

_ Các cậu nghe này, từ đây đến địa điểm sẽ phải mất năm tiếng đồng hồ. Trong thời gian ngồi trên xe không nên thò đầu hay vẫy tay bất cứ ai ngoài cửa sổ để tránh fan hâm mộ "làm phiền". Sau khi đến địa điểm, các cậu sẽ theo lịch này để làm việc. Mọi giờ thư giãn do các cậu định đoạt...

Cả bọn "reo" lên (con nít?):

_ OH YEH!!

_ ... Nhưng nếu không kịp tiến độ làm viẹc, tôi sẽ "làm thịt" các cậu!

Mr. Manager ngay lập tức "dội gáo nước lạnh" lên "tâm hồn đang bay bổng" của nhóm. Mr. đưa cho mỗi người một tờ giấy có ghi lịch và dặn:

_ Nhớ là phải chú ý đến tiến độ và fan hâm mộ đấy!

_ Bọn này nhớ rồi mà ~ ~ ~ ~

Cả bọn đồng thanh... rên lên. Chun với lấy chai nước:

_ Manager này, nóng quá! Thế này thì sao bọn này chịu được đến lúc đến địa điểm?

_ Ờ, cũng phải nhỉ? Thôi thì các cậu khi đến đó rồi vào cất đồ rồi đi nghỉ ngơi cho khỏe đi rồi chiều tôi sẽ cho người gọi các cậu. Dù sao chúng ta cũng làm album đó trong hai ngày mà...

_ OK! Thống nhất vậy rồi thì cứ thế mà làm!

_ Lái xe, đi thôi!

Một công việc mới đã bắt đầu.

Cứ tưởng sẽ ngồi như thường lệ, là Yun - Jae một băng ghế, Chun - Su một băng ghế, Min - Mr. Manager một băng ghế. Ai dè do nóng quá, ông Manager leo hẳn lên ngồi với Mr. Driver luôn. Min buồn buồn kéo Chun lên, thế là Jae vội túm lấy sự-lựa-chọn-mà-cậu-cho-là-còn-lại lên ngồi với mình, bỏ mặc Yun "lonely" một băng ghế. Tội nghiệp "thằng bé", lủi thà lủi thủi, đành lôi cái mobile ra "làm bạn".

Nhìn con hổ con loay hoay "đánh vật" với cái mobile một mình một lúc, Chun mới nói nhỏ:

_ Tính "làm mặt lạnh" luôn à?

Được thể, hươu con tiếp lời:

_ Như thế ảnh hưởng đến nhóm và các hoạt động của nhóm lắm đấy!

Chun lườm lườm con hươu con mấy cái liền. Cậu nhóc im lặng được mấy giây rồi lại mở miệng ngay:

_ Sao lại lườm chứ? Min nói đúng mà? Đúng không Su?

Sợ mất thế hay sao mà thằng nhóc vội quay sang đàn anh "trách nhiệm" của nó. Su gật đầu:

_ Min nói cũng phải. Xét cho cùng thì đây cũng là thời gian để củng cố tinh thần cho chuyến lưu diễn sắp tới chứ không phải để thời gian cho ba cái giận hờn trẻ con thế này... Jae à...

_ Biết rồi... Nhưng mỗi lần sắp mở miệng là y như rằng tự ái nổi lên thấy rõ! Cứ nhớ cái đoạn clip cô nào đó ôm chầm lấy và kiss cậu ta là...

_ Hóa ra anh... ?

Chưa kịp nói dứt câu, con hươu con đã bị hai đàn anh túm:

_ Chang Min!!!

Cậu nhóc vội lí nhí:

_ Em xin lỗi ~ ~ ~

Jae cũng chỉ lừ mắt nhìn Min:

_ Chẳng hiểu em nghĩ cái gì nữa Min à...

Cậu trút tiếng thở dài. Thỏ và cừu đang "xử lý" con hươu "ngốc". Khẽ quay xuống nhìn hổ, sư tử con thở dài tập 2, đầu nghĩ thầm: "Mình bị làm sao thế này??? Chẳng lẽ lại đi như lời Min nói? Tui đâu có bị sao đâu? Haizzzzzzzz, cái thằng nhóc quỷ, suy nghĩ cũng của... quỷ nốt!!!"

...

Còn 3 tiếng nữa mới tới nơi. Quái thật, sao trời nóng thế chứ? Ông có thương mấy "ngôi sao" này không hả? À quên, lão này làm gì biết "sao" là gì đâu chứ! Lão sinh ra vào ban ngày và đi ngủ vào ban chiều mà! Sau 2 tiếng "ở ẩn", hổ ngước lên thở dài. Chứ còn gì nữa, trời nóng, ngồi ghế sau cùng, lại còn bị lonely nữa... Chán cực độ!!! Cái mobile coi chừng chịu ko nổi nữa, lo hết pin trước. Bị "dồn đường", hổ đành nằm vật ra. Phía trên, thỏ đã đổi chỗ xuống ngồi với cừu từ hồi nào và đang dựa nhau ngủ trên ấy. Còn sư tử thì đang làm bạn với cái MP4 một mình vì hươu kia cũng đã ngủ luôn rồi. Suy nghĩ một lúc, hổ rụt rè gọi:

_ Jae...à...


Nhìn Jae đeo phone tưởng nghe nhạc nhưng thực ra cậu chả nghe cái gì sấc. Chỉ là muốn yên tĩnh và có gì đó để... "ngụy trang, vậy thôi. Nghe tiếng Yun, theo quán tính, Jae quay ngay lại. Chợt nhớ ra mình và Yun vẫn còn "chiến tranh" nên cậu lại vội quay lên. Yun thấy vậy liền gọi:


_ Jae, xuống đây chút đi...

_ ...

_ Tính làm mặt lạnh với tớ à?

_ Tớ... tớ...

_ Xuống đây nào?

_ Tớ không...

Không để Jae tiếp tục ngập ngừng, Yun đứng lên và lên kéo Jae xuống. Jae cố vùng ra, trượt chân và...


Không để Jae tiếp tục ngập ngừng, Yun đứng lên và lên kéo Jae xuống. Jae cố vùng ra, trượt chân và ngã nhào tới. Yun vội với tới đỡ, người cậu va vào ghế.

_ Ouch...

Yun ôm lấy lưng mình, định la nữa mà kìm lại. Không thể để bất cứ ai khác trong cái xe này thức dậy được! Thấy Yun thế, Jae liền đỡ cậu dậy, hỏi thăm "dồn dập", quên đi cả chuyện "chiến tranh lạnh":

_ Yun à, có sao ko? Đau chỗ nào? Đau lắm ko? Ngồi thẳng dậy được chứ?...

Yun dù chỉ đau chút thôi nhưng cũng cố cho ra vẻ "tai nạn" để được Jae quan tâm: (lão nỳ ghê thật!)

_ Ờ... Đau lắm... Chỗ... này nè...

Vừa nói, Yun vừa đặt cầm lấy 1 tay Jae đặt lên lưng, tay kia đặt lên... tim (ố kìa, lão kia!). Jae giật mình, đỏ mặt vì ngượng. Gì thế chứ? Cậu toan dứt tay ra nhưng Yun thì vẫn cứ nắm chặt lấy. Jae lắp bắp:

_ Yun à... Bỏ... bỏ tay... bỏ tay ra...

Vẻ ngượng ngiụ của Jae khiến cậu "kìm lòng ko đậu", "đành" nới tay ra. Nhưng như sợ Jae lại leo lên kia mất, cậu lại ôm cứng Jae lại.

_ Cậu phải hứa ko đ.c đi đâu tớ mới "thả" cậu ra cơ! (trời, làm nũng kìa!)

Khuôn mặt vốn đã đỏ ửng và nóng bừng của Jae, giờ lại thêm đỏ ửng và nóng bừng thêm. Và ko khí đã góp phần làm nó lây lan, khiến cho mặt Yun cũng... ửng lên luôn (___ ___!!)!!

_ Được... được rồi...

Thế là Yun thả tay ra. Mỗi người quay về một phía, chả dám nói chuyện tiếp. Trời đã nóng lại càng "nóng" thêm.

_ Jae à... Cho tớ xin lỗi...

_ Hả? - Jae quay lại - Vì chuyện gì?

_ Vì... Vì chuyện đã bỏ cậu ở nhà một mình ấy... Tại hôm đó mấy người trong công ty rủ đi chơi, tớ hăng quá nên...

Yun chốc chốc ngập ngừng rồi ngưng hẳn. Cậu sợ sẽ lại chạm vào nỗi lòng "bị bỏ rơi" của Jae, rồi cậu và Jae sẽ tiếp tục giận nhau. Mà cậu thì ko muốn thế. Phần Jae, cậu muốn, rất muốn thể hiện với Yun rằng cậu đã hết giận. Nhưng ko bik làm thế nào cả... Bất chợt, Jae... giang tay ôm chầm lấy Yun. Cậu nói như thì thầm, rất nhỏ nhẹ:

_ Chuyện qua rồi thì cứ để nó qua... Bây giờ... tớ ko còn giận Yun nữa... Vì thế...

Jae ngừng lại. Cậu ko muốn phá hủy bầu ko khí này. Yun cũng vậy. Cậu để cho Jae tựa lên vai mình như thế. Nhưng "gánh nặng" này vừa qua đi thì "gánh nặng" khác đã tới (__ __!!)

_ Yun Ho, Jae Joong, hai người làm cái gì thế hả? Làm hòa rồi à?

Tiếng trêu chọc của Chun và Su khiến cho mọi chuyện đảo lộn. Khổ thế chứ...

_ Ơ, thế hai người thì sao? Đổi chỗ xuống ngủ với nhau hồi nào vậy?

Yun châm chọc. Nhìn Yun có vẻ phấn khởi hơn một chút, Jae bật cười thầm. Đúng là cái ôm ban nãy hiệu quả thật! Hết Chun lại đến Su:

_ Ấy, cái đó hỏi làm gì? Bọn này đâu có giận dỗi gì đâu? Chỉ có hai người thôi!

Min cũng quay xuống:

_ Hì hì, ở nhà còn kình nhau, ko thèm nhìn mặt, giờ Jae bỏ em xuống ngồi với Yun... Há há há...

_ Chang... Chang Min!

Jae lại đỏ mặt. Để "giải vây", Mr. Manager nói vọng xuống:

_ Trật tự nào, đến nơi rồi kìa!

_ Vâng!

...

Một lát sau...

Xe của đoàn đỗ vào sân trước ngôi biệt thự. Rộng thật. Mát nữa chứ!

Cả bọn nhảy ra khỏi xe ngay tắp lự, bỏ mặc cả Mr. Manager kêu lại khản cổ:

_ Ey này các chàng trai, mang hành lý vào đã chứ? Hey!!!!!!!!!!

Chụp hình ở địa điểm lý tưởng thế này ai mà ko thik chứ! Chỉ muốn nhào ra biển phía trước thôi!

_ Này, đi dạo chút đi cho mát người đã. Chứ tắm luôn là ốm đấy!

Yun nhắc nhở. Tất cả đều đồng ý. Nhìn từ góc độ này, đúng là nơi này gần giống với Hawaii, có điều, đây ko phải là cái đảo thôi!

_ Trời xanh, cây xanh, nước cũng xanh...

_ Thôi đi Chun, "bình thường" lại hộ tôi cái!

Jae lên tiếng cắt ngang kia Chun vừa "ngẫu hứng" xong. Chun định "phản kháng" thì Su "nhào vô":

_ Ơ, anh hay nhỉ? Chun đọc thì liên wan gì tới anh nhỉ?

_ Ơ, thế em cũng hay nhỉ? Anh chỉ nói Chun chứ đâu có nói em đâu nhỉ?

Biết hết đường thoát, Su "cầu cứu":

_ Bớ Chun hyung, "cứu" em!

Làm cả bọn buồn cười chết được. Yun khó khăn lắm mới nén được cười:

_ Thôi được rồi, dừng lại đi nào...

Chợt Min nói:

_ Hình như chúng ta ko phải là những người duy nhất sử dụng backgrounds ở đây...

Cả bọn ngưng đùa giỡn, nhìn về phía Min chỉ. Đúng là cũng có một đoàn nào đó bên kia nữa. Toàn những người lạ hoắc hà!

_ Có lẽ là những người mới vào nghề... - Jae lẩm nhẩm

_ Ừ, chỉ cần xem cách họ diễn là đủ nhận ra rồi... - Yun gật đầu.

Su nhìn nhìn một lát rồi quay ngược lại, bộ mệt mỏi:

_ Em nghĩ chúng ta nên về thôi... Nắng mà còn đứng đây sẽ say nắng đấy!

_ Có vẻ như em bị rồi đấy!

Jae cười "nham hiểm". Lại một phen cười chết mất!

...

Mr. Manager chỉ cho cả bọn phòng. Jae và Yun một phòng, Su, Chun và Min một phòng. Khi thấy xếp cả 3 người, lập tức Min la lên:

_ Sao lại nhét cả 3 chúng em vào 1 phòng ạ?

_ Thế em nhìn lại phòng các em có rộng hơn rất nhiều ko?

Cả 3 nhìn quanh, đúng thật!

_ Thế là ko còn gì nữa. Ai về phòng người nấy đi! Nghỉ một giấc để chiều còn tiến hành công việc hiệu quả!

_ Bọn em biết rồi!

Cả bọn "rên" lên não nề.

Jae trở về phòng. Lúc anh quản lý chia phòng, Yun ko có ở đó. Cậu thả người đánh phịch lên giường. Êm thật. Jae nhắm nghiền mắt, nghĩ ngợi đủ điều về lịch chụp album chiều nay. Chợt có nước ở đâu cứ tong tỏng xuống mặt. Jae mở mắt và giật mình. Là Yun. Yun đang cúi sát mặt và nhìn chăm chăm Jae.

_ Mệt lắm hả?

Yun trèo ra và nằm xuống bên cạnh cậu. Jae thoáng cảm thấy mặt mình đã nóng bừng.

_ Ừ...

Không gian tĩnh mịch. Trưa rồi.

_ Yun này...

Jae khẽ gọi.

_ Yun...

Gọi lần hai. Sao thế? Đi đâu rồi à? Jae ngước lên. Yun đã ngủ thiếp đi từ lúc nào, bên cạnh cậu. Những cơn gió nhẹ man mát thổi khiến cho vài cọng khô tóc Yun bay bay, dù vẫn là 70% còn ướt sũng nước. "Chậc, để vậy đau chết!" Jae nghĩ thầm, lấy chiếc khăn bông, lâu tóc nhẹ nhàng cho Yun. Cậu sợ chỉ cần lau mạnh chút thôi là Yun sẽ tỉnh dậy và cậu sẽ ko đ.c ngắm Yun ngủ thế này nữa. Không biết Yun ngủ mơ, ông trời xui khiến hay giả vờ ngủ, chỉ biết khi Jae vừa ngưng tay thì cậu đã bị Yun ôm cứng. Jae hơi bất ngờ thật, nhưng rồi cậu nghĩ thầm: "Thế này thì đâu có sao đâu nhỉ...", rồi ngủ thiếp đi, trong vòng tay Yun... (hớ hớ, lãng mạn wớ sớ!)

Còn về bộ 3 kia?

Min thì tắm xong ngủ luôn từ lúc nào. Su thì đang thiu thiu sắp ngủ thì bị Chun đánh thức.

_ Su này, Su này...

_ Gì ạ...

_ Sao ban nãy em lại nói đỡ cho hyung vậy?

_ Cái đó ạ...

_ Ừ...

_ Đó thì... em bùn ngủ rồi, chiều nói nhé...

Không chống nổi với cái gọi là "thần buồn ngủ", Su ta ngủ mất. Chun cũng ko nỡ đánh thức lần hai, chỉ cười và về giường. Khi chỉ còn lại mình, Su mới he hé mắt: "Làm người ta giật cả mình hà!"

...

Chiều.

Sau bữa ăn nhẹ, cả đoàn bắt tay vào việc. Nói là làm việc nhưng phải gọi là tha hồ đùa giỡn cho đã. Nắng mặc nắng, Yun và Jae vẫn tạo được cả khối hình hay ho, Su và Chun cũng lôi em Min làm... búp bê, cho gọi là có "cảnh". Hết trên cano lại lên bờ nghịch cát. Như con nít! Xong xuôi, tuy mệt nhưng ai cũng cười. Anh quản lý cũng rất hài lòng về nhịp độ làm việc. Rất thuận lợi.

_ Báo cho các em tin này...

Anh quản lý ra vẻ úp mở khi tất cả đã yên vị trong bàn ăn sau đó.

_ Gì vậy ạ? Anh nói đi?

_ Đó là sếp chúng ta vừa tăng lịch làm album thêm sáng mốt nữa!

Cả bọn đồng thanh phản ứng:

_ Gì ạ? Cái đó là tin vui sao?

_ Ko, còn nữa, là sau đó ta sẽ có 3 ngày chơi xả láng ở đây!

_ Tuyệt zời!!!!!

_ Giờ thì ăn uống lấy sức đi, rồi anh cho tự quản. Nói thế chứ vẫn ở trong khu vực có vệ sĩ đó!

_ Tạm chấp nhận!

Cả bọn cười khì.
< next chap 3 >
Tối hôm đó, tại bàn ăn ở phòng sinh hoạt chung, có 6 "cảm giác" đang ăn tối với nhau.
_ Lâu lắm mới lại được dùng cơm với mọi người.

Goon vừa cười vừa tranh thủ gắp thức ăn cho Min. Min nãy giờ vẫn nói chuyện, vẫn cười đùa nhưng thật ra trong lòng cậu rất khó nghĩ. Có cảm giác gì đó rất lạ cứ quanh quẩn quanh cậu từ chuyện ban sáng.

_ Này này, sao chăm mỗi Min vậy? Phần bọn này đâu?

Jae giả vờ... "giận iu" (___ ___!!). Goon phì cười rồi cũng với tay sang.

_ Ừ thì đây...

Cái động tác gắp thức ăn đó, ai cũng được nhưng đến Jae thì Yun ko hiểu sao lại thấy hơi... khó chịu. Cậu luống cuống và làm đổ ly rượu vang.

_ Oái! Ướt hết rồi!

Yun kêu lên. "Hơi... tiếc cái áo!" (trời ạ!) Jae đứng dậy, cậu kéo Yun "của mình" đứng lên theo.

_ Lên phòng đi, cậu cũng làm dây ra tớ rồi nè!

_ Xin lỗi, tớ đâu cố ý! Tại vướng tay quá! Xin lỗi mọi người, xin lỗi Goon...

_ Ko sao, hai người nếu muốn thì lại có thể vòng xuống được mà...

Goon hơi chùng xuống. Giống như hành động ban sáng. Đợi cho hai người kia đi khuất rồi, Su mới nói.

_ Hai người đó thật là... Lâu rồi mới được gặp lại Goon hyung, vậy mà...

_ Ko sao mà... Thôi, tươi tỉnh lên nào, làm gì phải ỉu xìu thế?

Chợt Chun lên tiếng.

_ Min à... Em sao vậy?

Goon cũng dừng bữa. Min ngồi cạnh cậu nãy giờ nhưng cậu chỉ quan tâm việc em ấy dùng bữa ra sao, chả để ý thấy tâm trạng của em ấy.

_ Em có đau chỗ nào ko? Có thấy hâm hấp sốt ko? Có gì cứ nói với hyung là được mà?

Goon càng tỏ thái độ quan tâm bao nhiêu thì lòng Min lại nóng bừng bấy nhiêu. Chẳng lẽ cảm giác của cậu đối với Goon bây giờ đã giống với Jae đối với Yun sao?

_ Em... Em ko có sao cả... Thật mà...

Min cảm thấy mặt cậu hơi nóng lên. Lúc này cậu chỉ muốn rời khỏi bàn ăn.

_ Em... cảm thấy hơi mệt... Em nghĩ em cũng nên về phòng...

Cậu đứng lên thật nhanh và đi khuất cầu thang cũng nhanh.

_ Tớ nghĩ cậu nên đuổi theo Min.

Chun vừa uống nốt ly rượu, vừa chỉ tay theo hướng Min vừa đi.

_ Ừ...

Thế rồi Goon chạy đi. Bàn ăn chỉ còn hai người, là Su và Chun.

_ Chậc, tự nhiên đủ chuyện rồi chỉ còn hai người...

Su định than thở thì nhận ra "hai người" ấy gồm những ai. Cậu hơi ngại. Và Chun cũng nhận ra sự ngại đó.

_ Hyung nghĩ ta nên dọn chỗ này thôi. Ngày mai hyung sẽ "làm việc" với bọn họ!

_ Vậy em... rửa bát, hyung dọn bàn ghế...

_ Ừ...

Chốc chốc Chun lại nhìn qua Su...
...

Trong khi đó, ở hai địa điểm khác...

Ở phòng Jae và Yun...

_ Ko, ko, đừng có làm thế...

_ Như thế này chưa được nữa là... Để Jae làm cho!

_ Ko, cậu đừng có làm! Bỏ tớ ra!!!

<đề nghị wý zỵ đừng suy ziễn, mắc công ko trùng ý em vik thì lúc đọc có hối mà hối tiếc đấy!>

---------------------------- THE END-------------------------------
Giải quyết mớ thắc mắc phía sau:

+ Những tên "quái dị" kia bị "phanh phui", nhưng Goon vì Jae Yun nên ko đi kiện. Đồng lòng các fans tảy chay ra khỏi FC của Goon. Fans Goon phải là người tốt chứ!
+ Sau đó, ngài Lee đã tăng cường thêm đội ngũ bảo vệ có năng lực và chuyên môn hơn. Đồng thời cho "ra đời" nhiều bộ ảnh chung của Yun với Jae, Su với Chun và Goon với Min hơn. (ông này hiểu đời thật! :P)
+ Ngôi biệt thư nghỉ mát lại một lần nữa được "những vị thần phương Đông" ghé thăm. Nhưng ko phải để làm việc mà để nghỉ giải lao. Cả ngài Lee cũng đến luôn! Giải lao hội đồng! ^^
+ Bạn gái của anh quản lý cũng hâm mộ "những vị thần phương Đông" nên khi nghe được mời đi nghỉ mát là chị ý cũng lao đi liền. Đúng là đâu cũng gặp Cass, hay thật!
---------------------------------------------------------------------------

***Tóm tắt nội dung fic mới: (mọi người xem có được ko nhớ)***

Yun và Jae là hai học sinh "nổi đình nổi đám" của một học viên danh tiếng. Giữa tiếng tung hô, cả hai đều lần lượt mắc bệnh "chảnh". Cũng vì thế mà họ luôn đối đầu nhau. Cho đến một ngày, Yun cảm thấy mình hơi khác khi tình cờ "cứu" được Jae trong phòng thư viện. Nhưng đó chỉ là "hơi" thôi! Và cậu vẫn tiếp tục những trò chọc ghẹo Jae...

< Nếu chuyện chỉ có thế thì đã ko kể... >

Học viện tổ chức dạ hội hóa trang. Và ngay trong cái buổi tối hôm ấy, Yun đã làm cho Jae mất mặt hết mức có thể. Đã thế cậu lại còn cười "tự hào", trước bao nhiêu lời tung hô, vì đã làm việc đó.Đến cuối buổi dạ tiệc, khi tất cả đã tàn, thì mới có "chuyện để nói". Có một cái gì đó đã làm đảo lộn tất cả...

P/S: Mong các ss ủng hộ em nhớ! ="=
( Trừi, ngồi đáh m'' lại mờ mún gãy lun tay. May mờ kái tò giấy ghy fic nì vẫn kòn but nhàu nát vô đối, ngồi nửa tiếng để dịck ra ... pale .Cái nì e vít lâu òy nhưng 1 fần nàh kũg koá sự góp mẹt kủa 1 số pn kủa e nàh cass tham gia nên việk bị kướp ý tg nàh điều hem tráh khỏi vì bài nì pn e đã post lên òy but hem bít nàh bn lần)

Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết